Lưu thị và Vương phu nhân cũng ghé gần, cẩn thận chọn lựa những món màu sắc trầm , phù hợp với tuổi tác của .
Lúc Tống Nghiên Khê cũng xách mấy quả dưa chuột tươi non trở , thấy đầy bàn trang sức, cô bé cao hứng đến mức giậm chân bình bịch, lập tức gia nhập hàng ngũ chọn lựa.
Những phụ nữ vây quanh cái bàn, tiếng ngớt, ướm thử lên , thảo luận xem màu nào hợp với bộ quần áo nào. Tống Thanh Việt dáng vẻ vui vẻ của họ, trong lòng cũng thấy ấm áp.
Chờ trong nhà chọn xong, Tống Thanh Việt liền bảo A Tiến tìm Đại Ngưu giúp đỡ, từng nhà gửi tặng dây buộc tóc còn cho các cô nương và các thím trẻ tuổi trong thôn.
Thúy Thúy và Nghiên Khê chờ nổi liền dùng dây buộc tóc mới tết b.í.m tóc, điểm xuyết lên búi tóc một đóa hoa nhung nho nhỏ, ngắm nghía lẫn , đùa vui vẻ, khiến tiết trời mưa dầm dề cũng trở nên tươi sáng hơn.
Sau khi đuổi A Tiến bọn họ , Lưu thị như nhớ điều gì, dậy về phòng, lấy một bộ y phục mới gấp chỉnh tề, với Tống Thanh Việt: "Việt Việt, con xem, mấy hôm tranh thủ thời gian may cho con bộ đồ mới, thử xem ? Con cứ bận rộn bên ngoài suốt, vóc dáng hình như cũng cao thêm một chút ."
Bà giũ bộ y phục , là một chiếc váy áo vải bông màu lam nhạt, màu sắc tố nhã sạch sẽ, cổ áo và cổ tay còn thêu tỉ mỉ một vòng hoa văn dây leo đơn giản.
"Mau đây, cho xem nào." Lưu thị kéo tay Tống Thanh Việt, trong mắt tràn đầy sự từ ái, "Mẹ giúp con chải đầu thật , cài lên đóa hoa nhung con mới mua, để ngắm xem Việt Việt nhà trang điểm lên đến nhường nào!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/luu-day-linh-nam-ta-dan-ca-thon-an-sung-mac-suong/chuong-393.html.]
Tống Thanh Việt ngẩn . Từ khi xuyên tới đây, cả ngày nàng đều suy nghĩ để sống sót, để nhà và dân làng sống hơn, chui rừng tìm kiếm thức ăn d.ư.ợ.c liệu thì cũng là lao động ngoài ruộng đồng, hoặc là lo lắng đủ loại kế hoạch xây dựng và chăn nuôi trong thôn, nàng gần như quên mất vẫn là một thiếu nữ 15-16 tuổi, cũng quyền yêu cái .
Trong ký ức của nguyên chủ, hiện rõ ràng nhiều hình ảnh mẫu dịu dàng chải tóc dài, tết búi tóc cho nàng, đó là những thời gian ấm áp nâng niu chiều chuộng của một cô bé.
Nàng từ chối, ngoan ngoãn bộ váy áo mới màu lam nhạt .
Chất vải mềm mại thoải mái, kích cỡ quả nhiên như Lưu thị , dài hơn bộ quần áo một chút, vặn hơn nhiều. Nàng chiếc bàn trúc nhỏ trong phòng, Lưu thị phía , cầm lược gỗ, nhẹ nhàng chải mái tóc dài đen nhánh dày mượt của nàng.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Tay Lưu thị khéo, bà rẽ ngôi giữa cho Tống Thanh Việt, buộc tóc đầu, khéo léo cuộn , cố định, chải một kiểu tóc búi rủ phân tiếu (chia lọn) tinh xảo mà quá phức tạp. Đây là kiểu tóc các thiếu nữ xuất giá thường chải, đoan trang mất vẻ tinh nghịch.
Lưu thị lấy sợi dây nhỏ, cẩn thận giúp nàng tỉa lông mày, cho đôi mắt vốn sáng ngời càng thêm thần thái. Bà chọn một đóa hoa nhung màu hồng phấn từ hoa Tống Thanh Việt chọn thừa, tinh tế nhỏ xinh, cài nghiêng nghiêng bên búi tóc.
"Được , xem thích ?" Lưu thị đặt lược xuống, mãn nhãn mong chờ.
Tống Thanh Việt chiếc gương đồng nhỏ Lưu thị đưa qua. Thiếu nữ trong gương trút bỏ vẻ mệt mỏi phong trần và nỗi lo âu vì sinh kế thường ngày. Làn da vì thời gian tới giữa hè, phơi nắng gắt nên vẻ trắng trẻo mịn màng hơn. Bộ váy áo màu lam nhạt tôn lên khí chất trầm tĩnh dịu dàng, kiểu tóc chải chuốt tỉ mỉ cùng đóa hoa nhung màu hồng tăng thêm cho nàng vài phần kiều diễm và tươi sáng thuộc về lứa tuổi .
Lông mày như núi xa, mắt tựa thu thủy, môi tô mà đỏ, là một loại vẻ thanh lệ thoát tục mà ngay cả chính nàng cũng từng phát hiện.
"Việt Việt của thật là !" Lưu thị con gái trong gương, giọng mang theo nghẹn ngào và vô hạn cảm khái, "Từ khi... từ khi tới nơi , hơn một năm chải đầu t.ử tế cho con. Con gái của ... lớn , trổ mã còn thủy linh hơn cả hồi ở Hầu phủ..."