Lưu đày Lĩnh Nam? Ta Dẫn Cả Thôn Ăn Sung Mặc Sướng - Chương 411

Cập nhật lúc: 2025-12-13 04:33:45
Lượt xem: 14

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

“Vương gia! Thuộc hạ nhận bồ câu đưa thư của Thượng tướng quân liền lập tức cải trang, chia thành từng nhóm nhỏ các đường tắt đến đây tiếp ứng!”

 

Người cầm đầu bẩm báo, đồng thời lấy từ trong một bọc vải dầu: “Số ngân lượng mang theo, phần lớn đổi thành ngân phiếu dễ mang theo như lời Vương gia dặn, xin Vương gia xem qua.”

 

Chu Uyên nhận lấy bọc đồ, xem xét mà chỉ khẽ gật đầu.

 

Nhìn những thuộc hạ trung thành trải qua ám sát, bôn ba ngàn dặm vẫn một lòng theo , gương mặt lạnh lùng của ngài rốt cuộc cũng một tia hòa hoãn khó nhận .

 

“Vất vả .” Ngài trầm giọng : “Đi, theo bản vương thành.”

 

Đoàn còn trì hoãn, nhanh chóng chỉnh trang dung nhan.

 

Trong xe ngựa, sự hầu hạ của Thượng Võ, Chu Uyên bộ thường phục thêu văn rồng cuộn tượng trưng cho phận vương. Tuy triều phục long trọng nhất, nhưng những đường thêu tinh xảo cùng chất liệu thượng hạng tách biệt ngài với cảnh tượng rách nát xung quanh.

 

Các hộ vệ theo cũng thống nhất trang phục thị vệ vương phủ. Dù chút phong trần do đường xa mệt mỏi, nhưng luồng khí thế túc sát, lanh lợi lập tức toát .

 

Đội ngũ còn ẩn nấp nữa mà giương cao nghi trượng Ung Vương. Dù giản lược nhiều nhưng vẫn mang theo uy nghi thể xem thường, uốn lượn tiến về phía cổng thành huyện Hoài Viễn.

 

Quân lính giữ cổng thành từng thấy trận trượng bậc . Khi rõ nghi trượng và dấu hiệu vương màu minh hoàng, bọn họ sợ đến hồn phi phách tán, lăn bò chạy về huyện nha thông báo.

 

Đoàn Chu Uyên dừng , thẳng đến trạm dịch huyện Hoài Viễn để tạm nghỉ.

 

Tại trạm dịch, ngài bộ mãng bào bốn móng chính thức hơn, đầu đội mũ cánh chuồn, eo thắt đai ngọc.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/luu-day-linh-nam-ta-dan-ca-thon-an-sung-mac-suong/chuong-411.html.]

Khi ngài xuất hiện mặt một nữa, ngài còn là “Chu công tử” mặc áo vải thô dưỡng thương ở chốn Đào Nguyên, mà là Ung vương tôn quý của Đại Bắc triều, chủ nhân danh nghĩa của mảnh đất Lĩnh Nam .

 

phủ phiên vương, Chu Uyên hạ lệnh thẳng đến huyện nha Hoài Viễn.

 

Trong huyện nha, Tống Ứng sớm nhận tin, cuống cuồng dẫn theo đám thuộc quan nghênh đón ngay đại môn. Sắc mặt ông vàng vọt, hình khô gầy hơn , quan bào mặc rộng thùng thình, đáy mắt giấu nổi sự kinh hoàng và mệt mỏi.

 

Ông vốn tin Ung Vương sẽ đến nhận đất phong, nhưng ngờ đến đột ngột như , và giáng lâm huyện nha theo cách thức .

 

“Hạ... hạ quan Huyện thừa huyện Hoài Viễn Tống Ứng, tham kiến Ung Vương điện hạ! Không Vương gia giá lâm, kịp đón tiếp từ xa, mong Vương gia thứ tội!”

 

Tống Ứng dẫn theo thuộc quan quỳ rạp xuống đất, giọng run rẩy.

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

 

Ánh mắt Chu Uyên bình tĩnh lướt qua Tống Ứng đang phủ phục đất cùng những thuộc quan mặt mày xanh xao, nơm nớp lo sợ phía . Trong lòng ngài càng cái trực quan hơn về tình cảnh khốn cùng của Lĩnh Nam. Ngài để họ quỳ lâu, nhàn nhạt : “Bình .”

 

Tiến đại đường huyện nha, Chu Uyên thẳng đến chủ vị xuống.

 

Thượng Võ tiến lên, trịnh trọng đặt ấn tín, công văn và các bằng chứng nhận đất phong của Ung Vương lên bàn xử án.

 

“Bản vương phụng chỉ nhận đất phong Lĩnh Nam, kể từ hôm nay tiếp quản quân chính việc quan trọng của Lĩnh Nam.” Giọng Chu Uyên cao nhưng truyền rõ khắp đại đường, mang theo quyền uy thể nghi ngờ: “Huyện Hoài Viễn tạm thời là nơi đặt hành dinh của bản vương.”

 

“Hạ quan xin cẩn tuân dụ lệnh của Vương gia!” Tống Ứng cùng nữa khom lĩnh mệnh. Trong lòng họ ngũ vị tạp trần, sợ hãi uy danh của vị vương nổi danh nhờ quân công , ẩn ẩn mong chờ sự xuất hiện của ngài thể đổi t.ử cục ở Lĩnh Nam.

 

Chu Uyên lập tức sang một vị phụ tá gầy gò bốn mươi tuổi bên cạnh, phân phó: “Lục , lập tức đem tấu chương báo tin bản vương đến nơi trình lên triều đình với tốc độ nhanh nhất.”

 

 

 

Loading...