Lưu đày Lĩnh Nam? Ta Dẫn Cả Thôn Ăn Sung Mặc Sướng - Chương 415

Cập nhật lúc: 2025-12-13 04:33:49
Lượt xem: 10

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

“Ái chà, các vị thúc bá thím nương, đừng lo lắng!” Tống Thanh Việt tươi , cao giọng trấn an : “Ta chỉ giúp một thời gian thôi, về nữa! Ta đảm bảo, mỗi tháng chỉ cần rảnh rỗi là sẽ về ở vài ngày! Yên tâm ! Mọi cứ coi như thuê nửa năm, sẽ về nhanh thôi ha!”

 

Nàng bắt đầu sắp xếp các công việc trong thôn đấy:

 

“Vương thúc, Đại Lực ca, xong việc đồng áng nhớ nghiên cứu thêm, tranh thủ sớm ngày đóng chiếc thuyền lớn hơn nhé!”

 

“Thúc, Lưu thúc, lúc nông nhàn thì tổ chức tu sửa đoạn đường thông sông lớn, chúng sẽ thuận tiện hơn!”

 

“Hoa màu ngoài ruộng, cá trong hồ sen, ruộng dâu, tằm, gia cầm... đều để tâm chăm sóc kỹ nhé!”

 

Cuối cùng, nàng về phía A Tiến, ánh mắt mang theo sự phó thác: “A Tiến, trong nhà... nương , sư phụ sư nương, còn cả các , giao hết cho ngươi và Thúy Thúy.”

 

Mọi nhao nhao nhận lời.

 

A Tiến gật đầu thật mạnh: “Cô nương, ngài yên tâm! Chờ qua đợt bận rộn , cùng Đại Ngưu và Tống đại thúc sẽ tìm nhóm A Thủy mua thêm muối về. Trong nhà sự , nhất định sẽ chăm sóc cho phu nhân và !”

 

“Nương cần các con chăm sóc, nương tự lo cho và đám em, chỉ là con...”

 

Rất nhanh, Truy Phong A Tiến dắt tới. Chú ngựa ô thần tuấn dường như vẫn nhớ Tống Thanh Việt, thiết dùng mũi cọ cọ tay nàng.

 

Thượng Võ và tên tâm phúc mấy cái tay nải nhét đầy đồ ăn đến mức căng phồng thì chút dở dở , cuối cùng đành vắt hết lên lưng ngựa Truy Phong rộng rãi cho thỏa.

 

Trong ánh mắt lưu luyến nỡ, tràn đầy lo lắng và chúc phúc của ở chốn Đào Nguyên, Tống Thanh Việt ôm chầm lấy và các em cuối, xoay cùng nhóm Thượng Võ dắt theo Truy Phong chở đầy “lương khô tình thương” bước lên con đường rời núi.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/luu-day-linh-nam-ta-dan-ca-thon-an-sung-mac-suong/chuong-415.html.]

Lại nữa đến bên bờ con sông lớn quen thuộc, Tống Thanh Việt phát hiện Thượng Võ chuẩn còn là thuyền nhỏ, mà là một chiếc thuyền khá rộng rãi chắc chắn, thể chứa cả ngựa. Truy Phong dường như cũng lạ lẫm gì với việc thuyền, ngoan ngoãn bước lên boong tàu sự dẫn dắt của Thượng Võ.

 

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

Thuyền xuôi dòng, vững vàng và nhanh hơn bè tre nhiều, chỉ hai canh giờ đến nơi!

 

Đến ngoại thành huyện Hoài Viễn, Thượng Võ sớm bố trí xe ngựa tiếp ứng. Cả đoàn thẳng tới huyện nha.

 

Tại đại đường huyện nha, Chu Uyên đang cùng Lục sư gia và vài vị quan thuộc bàn bạc chuyện quan trọng.

 

Nghe thông báo, ngài ngẩng đầu liền thấy Tống Thanh Việt theo Thượng Võ . Gần một tháng gặp, nàng vẻ gầy đôi chút vì bận rộn vụ mùa, nhưng đôi mắt vẫn sáng ngời, mang theo tia tò mò của mới đến và sự linh động đổi.

 

“Vương gia, Tống cô nương đến.” Thượng Võ bẩm báo, tay còn xách mấy cái tay nải to tướng, ăn nhập với hình tượng lạnh lùng thường ngày, trông chút buồn .

 

Tống Thanh Việt thấy Chu Uyên ngay ngắn ở , mặc một bộ thường phục màu đen, khí độ uy nghiêm, khác một trời một vực với lúc ở chốn Đào Nguyên.

 

Nàng cũng chẳng hề luống cuống, tít mắt vẫy vẫy tay, chào hỏi tự nhiên: “Hi, Vương gia, lâu gặp nha!”

 

Nàng quỳ xuống, cũng chẳng hành bất kỳ lễ tiết chính thức nào, cứ thế tủm tỉm ngài.

 

Chu Uyên đời gặp , từ vương công đại thần cho đến thường dân bá tánh, ai thấy ngài cũng nơm nớp lo sợ, cung kính hành lễ. Dám tùy ý như thế , cũng chỉ mỗi Tống Thanh Việt mắt.

 

Lục sư gia ở bên cạnh thấy thế, nhịn thấp giọng nhắc nhở: “Ách... vị cô nương , gặp Vương gia hành lễ quỳ lạy.”

 

Lúc Tống Thanh Việt mới sực nhớ quy củ cổ đại. Nàng “A” một tiếng, chút vụng về bắt chước động tác thấy tivi, nhún gối xuống, miệng lẩm bẩm: “Ách, dân nữ... dân nữ Tống Thanh Việt, tham kiến Vương gia... Vương gia thiên tuế...”

 

Động tác cứng đờ, giọng điệu cổ quái, là hành lễ thì giống như đang diễn kịch hài hơn. Dáng vẻ , cộng thêm Thượng Võ bên cạnh tay xách nách mang với vẻ mặt bất đắc dĩ, tạo thành một khung cảnh cực kỳ quỷ dị.

 

 

Loading...