Lưu đày Lĩnh Nam? Ta Dẫn Cả Thôn Ăn Sung Mặc Sướng - Chương 417

Cập nhật lúc: 2025-12-13 04:33:51
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

Không thể , Chu Uyên tuy mới đến nhưng hành sự quả quyết, năng lực thu thập tin tức và phán đoán cực mạnh. Biết thiếu lương thực là vấn đề hàng đầu, ngài phái mua ngay từ đầu, sự sấm rền gió cuốn khiến Tống Thanh Việt an tâm phần nào.

 

Bữa “tiệc đón gió” kết thúc nhanh chóng trong sự trầm mặc và ngưng trọng.

 

Buông bát đũa, Chu Uyên với Tống Thanh Việt: “Theo bản vương ngoài dạo một chút.”

 

Thượng Võ chuẩn sẵn một chiếc xe ngựa vải xanh mấy bắt mắt. Chu Uyên và Tống Thanh Việt lên xe, xe ngựa chậm rãi lăn bánh khỏi huyện nha, dừng trong thành mà thẳng cửa thành huyện Hoài Viễn.

 

Lúc sắc trời tối hẳn, tà dương như m.á.u phủ lên những bức tường thành rách nát và đồng ruộng hoang vu một lớp chiều tà thê lương.

 

Xe ngựa hai ba dặm thì dừng ngoài một thôn trang tồi tàn gần quan đạo.

 

Chưa xuống xe, một mùi khó tả hỗn hợp giữa bụi đất, mồ hôi, sự thối rữa và mùi hôi thối thoang thoảng xộc mũi, khiến buồn nôn. Tống Thanh Việt nhịn dùng tay áo che miệng mũi.

 

“Xuống xe xem .” Giọng Chu Uyên trầm thấp.

 

Tống Thanh Việt theo ngài xuống xe. Cảnh tượng mắt khiến nàng c.h.ế.t sững tại chỗ, m.á.u như đông cứng .

 

Nơi còn thể gọi là thôn trang? Giữa những đổ nát thê lương, chen chúc dày đặc, đúng hơn là chen chúc những “hình ” miễn cưỡng còn cử động .

 

Bọn họ quần áo tả tơi, gần như che nổi thể, lộ làn da đen đúa khô gầy, xương sườn hiện rõ từng cái. Đa ánh mắt trống rỗng c.h.ế.t lặng, hoặc hoặc , giống như những con rối rút mất linh hồn. Thi thoảng tiếng của trẻ con truyền đến, cũng yếu ớt nghẹn ngào nhanh sự tĩnh mịch nuốt chửng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/luu-day-linh-nam-ta-dan-ca-thon-an-sung-mac-suong/chuong-417.html.]

 

Một lão bà cuộn tròn chân tường đất sập, trong lòng ôm một đứa bé trông chỉ chừng ba bốn tuổi nhưng gầy đến mức chỉ còn cái đầu to tướng. Đứa bé nhắm nghiền mắt, là ngủ tỉnh. Ánh mắt lão bà tan rã, đôi môi khô khốc mấp máy nhưng phát âm thanh rõ ràng.

 

Cách đó xa, mấy đàn ông vây quanh một đống lửa trại sắp tàn, lửa gác một cái nồi sành vỡ, bên trong nấu thứ gì đó sền sệt rõ hình thù, tỏa mùi quái dị.

 

“Nương... đói...” Một giọng yếu ớt truyền đến từ bên cạnh.

 

Tống Thanh Việt đầu, thấy một phụ nhân trẻ tuổi dựa cái cây lột sạch lá. Nàng ôm trong lòng một đứa trẻ sơ sinh, đầu đứa bé rũ xuống vô lực, làn da hiện lên màu than chì bất thường, hiển nhiên ... Người phụ nữ ánh mắt dại , dường như thấy tiếng mớ của đứa con lớn, chỉ máy móc vỗ nhẹ.

 

Điều khiến Tống Thanh Việt kinh hãi hơn là, trong tầm mắt nàng gần như thấy đứa trẻ sơ sinh trẻ nhỏ nào khỏe mạnh, ít nhất là da thịt.

 

Chu Uyên bên cạnh nàng, bóng chiều kéo dài ảnh đĩnh đạc của ngài. Giọng ngài trầm thấp mà kìm nén, như đang trần thuật một sự thật tàn khốc lạnh lẽo: “Ở nơi , nàng ít khi thấy trẻ sơ sinh. Nạn đói liên miên hai năm, chuyện ‘dễ t.ử nhi thực’... thành chuyện thường ngày.”

 

“Dễ... Dễ t.ử nhi thực?” Tống Thanh Việt đột ngột đầu Chu Uyên, đồng t.ử co rút mạnh. ( Dễ t.ử nhi thực: Đổi con cho mà ăn )

 

Bốn chữ như một mũi dùi lạnh băng đ.â.m thẳng tim nàng. Nàng từng thấy từ trong sách sử, nhưng bao giờ nghĩ nó chân thực, m.á.u chảy đầm đìa hiện mắt như thế.

 

Nàng tưởng tượng cảnh tượng tuyệt vọng và t.h.ả.m thiết đó, cha sống sót, hoặc để đứa con khác sống sót mà buộc trao đổi đứa con của ... Dạ dày nàng cuộn lên dữ dội, suýt nữa thì nôn mửa.

 

Sau sự khiếp sợ là nỗi đau lòng dời non lấp biển và cảm giác ngột ngạt. Nàng những gương mặt c.h.ế.t lặng, những đôi mắt khát vọng sinh tồn nhưng thấy hy vọng, thấy cái gọi là “tiếng than thấu trời xanh” theo đúng nghĩa đen, chỉ thấy n.g.ự.c nghẹn đắng, mũi cay xè, hốc mắt đỏ hoe trong nháy mắt.

 

Đây phim truyền hình, sách lịch sử, đây là địa ngục trần gian sống động!

 

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

 

 

Loading...