Lưu đày Lĩnh Nam? Ta Dẫn Cả Thôn Ăn Sung Mặc Sướng - Chương 422

Cập nhật lúc: 2025-12-13 09:39:18
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

Việc cướp lương thực cũng là do thực sự đói đến cùng đường, nhiều xe lương qua mới liều mạng bậy. Lương thực đều chất ở vùng đất trũng lưng chừng núi, do Trương Lão Tam và mấy chục tâm phúc cùng thôn canh giữ nghiêm ngặt nhất.

 

“Trương Lão Tam... trong nhà còn những ai?” Tống Thanh Việt đột nhiên hỏi.

 

Lý Lão Tứ sửng sốt một chút đáp: “Hắn... còn một già hơn sáu mươi tuổi, một vợ và một đứa con bảy tám tuổi, đều đang ở núi. Trương Lão Tam là con hiếu thảo, cũng thương vợ con. Nếu thực sự còn đường sống, cũng sẽ ...”

 

Tống Thanh Việt và Chu Uyên liếc mắt , trong lòng tính toán.

 

Có Lý Lão Tứ dẫn đường, ngay đêm hôm đó, Thượng Võ đích dẫn đầu ba mươi hảo thủ tinh nhuệ nhất, theo sự chỉ dẫn của Lý Lão Tứ, men theo con đường mòn cheo leo và ẩn khuất , lặng lẽ một tiếng động mò lên lưng chừng núi, lao thẳng đến túp lều của Trương Lão Tam.

 

Trương Lão Tam quả thực chút cảnh giác, nhưng đối mặt với bậc cao thủ ám sát luyện trăm trận chiến trường như Thượng Võ, cùng ba mươi vệ như lang như hổ, chút bản lĩnh thợ săn của căn bản đáng nhắc tới.

 

Gần như gây tiếng động gì lớn, và mười mấy tâm phúc trung thành nhất tóm gọn ngay trong giấc ngủ, đến tiếng cảnh báo cũng kịp phát .

 

Đến rạng sáng, Trương Lão Tam trói gô, giải đến mặt Chu Uyên.

 

Trương Lão Tam là một hán t.ử bốn mươi tuổi, da dẻ ngăm đen, khung xương to lớn, mặt một vết sẹo, ánh mắt hung hãn. Dù bắt nhưng vẫn ngẩng cao đầu, bày bộ dạng quật cường c.h.é.m g.i.ế.c tùy ý.

 

Chu Uyên ngay ngắn tảng đá lớn, Thượng Võ chống đao bên cạnh, khí thế bức . Chu Uyên vẫn lập tức nổi giận, chỉ lạnh lùng .

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/luu-day-linh-nam-ta-dan-ca-thon-an-sung-mac-suong/chuong-422.html.]

Tống Thanh Việt bước lên phía . Nàng trách cứ, cũng tỏ thương hại, chỉ dùng giọng điệu bình tĩnh đến mức gần như lãnh khốc, bắt đầu phân tích:

 

“Trương Lão Tam, ngươi là một con hiếu, cũng là chồng thương vợ, cha thương con, những điều đều .”

 

Trương Lão Tam hừ lạnh một tiếng, đầu chỗ khác.

 

Tống Thanh Việt để bụng, tiếp tục : “Ngươi dẫn theo cùng làng lên núi cướp, cướp bóc xe lương thực, là vì tìm đường sống cho . Ước nguyện ban đầu , lẽ về tình cảm thể tha thứ. ngươi , ngươi cướp lương thực của ai ? Đó là lương thực cứu tế của đương triều Ung Thân vương, tân nhiệm phiên vương Lĩnh Nam! Là lương thực mà Ung Vương dùng chính tư khố của mua về, là lương thực để cứu mạng ngàn vạn dân đói ở Lĩnh Nam!”

 

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

Thân thể Trương Lão Tam khẽ run lên, hiển nhiên đó hề phận chủ nhân xe lương thực đáng sợ đến thế.

 

“Cướp bóc lương thực của vương gia, tội ngang với tạo phản, là trọng tội tru di chín tộc.”

 

Giọng Tống Thanh Việt đột nhiên trở nên nghiêm khắc: “Theo luật pháp, chỉ ngươi chịu tùng xẻo, mà già, vợ con ngươi đang ở núi, cùng tất cả những cùng làng theo ngươi, một cũng chạy thoát, tất cả đều rơi đầu! Ngươi hãy nghĩ đến già tuổi cao sức yếu, nghĩ đến đứa con thơ ngây vô tội của !”

 

Sắc mặt Trương Lão Tam rốt cuộc cũng đổi, đôi môi bắt đầu run rẩy, ánh mắt lộ nỗi sợ hãi tột độ.

 

Hắn thể sợ c.h.ế.t, nhưng thể liên lụy đến già và con thơ!

 

Tống Thanh Việt xoay chuyển câu chuyện, giọng điệu dịu xuống, mang theo ý dẫn dắt: “ mà, Vương gia nhân từ, niệm tình các ngươi phần nhiều là do nạn đói bức bách, nhất thời hồ đồ, là loại trộm cướp chuyên nghiệp tội ác tày trời, nên sẵn lòng cho các ngươi một cơ hội lập công chuộc tội, cuộc đời.”

 

Nàng chỉ tay về phía Chu Uyên: “Ung Vương gia phụng chỉ nhận đất phong Lĩnh Nam, chính là đến để cai trị nơi , giúp bá tánh thể an cư lạc nghiệp, ruộng cày, cơm ăn. Vương gia đang cần nhân thủ, cần những hán t.ử quen thuộc địa hình, dám dám chịu như ngươi tới hỗ trợ.

 

 

Loading...