Trước cửa nha môn xếp thành một hàng dài dằng dặc, im lặng. Nam nữ già trẻ đều , ai nấy đều trông mong mấy cái nồi lớn , tiếng nuốt nước miếng rõ mồn một.
Ngoài miếu đổ nát ngoại ô phía Đông, tình hình cũng tương tự.
Lưu dân tập trung ở đây càng đông, đen nghìn nghịt một mảnh. sự nỗ lực chung của nhân thủ do Thượng Võ sắp xếp và bộ hạ của Trương Lão Tam, hàng ngũ tuy uốn lượn khúc khuỷu nhưng vẫn giữ trật tự.
Chu Uyên đợi trong huyện nha, ngài dẫn theo Tống Thanh Việt và ít hộ vệ đích tới lều cháo cửa huyện nha. Ngài gì, chỉ lẳng lặng quan sát.
Giờ Thìn chính, theo tiếng hô to khàn nhưng đầy trung khí của Trương Lão Tam: “Bắt đầu thi cháo ——!”
Gạo tẻ trắng ngần đổ nước sôi, mùi gạo nồng đậm theo nước bốc lên, nhanh chóng lan tỏa. Mùi thơm thuộc về lương thực đối với những đói khát lâu ngày chẳng khác nào phúc âm từ thiên đường.
Trong hàng truyền đến những tiếng nức nở kìm nén.
Cháo chín cần thời gian, nhưng sự chờ đợi còn là sự dày vò vô vọng nữa.
Mọi làn khói bếp lượn lờ, ngửi mùi gạo ngày càng nồng, ánh mắt bùng lên tia hy vọng.
Chu Uyên tất cả những điều , thấp giọng với Tống Thanh Việt bên cạnh: “Đây chỉ là bước đầu tiên.”
Tống Thanh Việt gật đầu, ánh mắt lướt qua những khuôn mặt khao khát : “ cũng là bước quan trọng nhất. Sống sót thì mới .”
Muôi cháo đặc sánh đầu tiên múc lên, đổ chiếc bát vỡ mà bà lão đầu tiên run rẩy bưng . Nước mắt đục ngầu của bà rơi trong bát cháo, miệng lẩm bẩm: “Tạ Vương gia... Tạ ơn cứu mạng của Vương gia...”
Lời cảm tạ giống như hòn đá ném mặt hồ phẳng lặng, tạo nên những gợn sóng lan tỏa.
Dần dần, tiếng “Tạ ơn điển của Vương gia” vang lên liên tiếp trong hàng , tuy đồng thanh nhưng vô cùng chân thành tha thiết.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/luu-day-linh-nam-ta-dan-ca-thon-an-sung-mac-suong/chuong-426.html.]
Hơi nước của bát cháo nóng nhòe tầm mắt, cũng dường như sưởi ấm từng trái tim sắp đông cứng mảnh đất lạnh lẽo .
Tên tuổi của Ung Vương Chu Uyên cùng tin tức “thi cháo” bắt đầu lấy huyện Hoài Viễn trung tâm, chậm rãi lan tỏa khắp vùng đất Lĩnh Nam đầy thương tích.
Đứng bên lều cháo, Tống Thanh Việt rằng lấp đầy cái bụng chỉ là sự khởi đầu. Làm thế nào để mảnh đất tự “sinh” lương thực mới là bài toán khó thực sự mà nàng và Chu Uyên đối mặt tiếp theo.
dù thế nào nữa, ngọn lửa hy vọng thắp trong hương cháo .
Tin tức Ung Vương mở lều cháo cứu tế nạn dân tại huyện Hoài Viễn giống như tiếng sấm đầu tiên cơn hạn hán kéo dài, nhanh chóng truyền khắp đất Lĩnh Nam, đ.á.n.h thức vô linh hồn đang giãy giụa bên bờ vực cái c.h.ế.t.
Trong bảy tám ngày đầu, bầu khí tuyệt vọng c.h.ế.t chóc tại các điểm thi cháo dần dần thế bởi một luồng sinh cơ mong manh.
Đám nạn dân đến nhận cháo mặt còn chỉ vẻ c.h.ế.t lặng và màu chì xám ngoét. Tuy vẫn gầy trơ xương, nhưng đôi mắt một tia ánh sáng. Khi xếp hàng cũng còn lung lay sắp đổ nữa mà thể miễn cưỡng vững, thậm chí thi thoảng còn tiếng nô đùa yếu ớt của trẻ nhỏ.
Cháo nóng xuống bụng, ấm dày, càng sưởi ấm trái tim gần như đông cứng.
Những lời lẩm bẩm “Ung Vương nhân đức” bắt đầu lưu truyền giữa các lều cháo và các trại dân tị nạn.
Chứng kiến cảnh , áp lực trong lòng Chu Uyên chẳng những giảm bớt mà ngược càng thêm rõ ràng —— thi cháo chỉ thể cứu cấp bách, thể cứu cái gốc rễ.
Lĩnh Nam hồi sinh, nhất định tự lương thực.
“Không thể chờ đợi thêm nữa.” Ngài với Tống Thanh Việt và Lục sư gia: “Cần nhanh chóng để nạn dân cày cấy. Tống cô nương, đây nàng Lĩnh Nam thể trồng lúa hai vụ, hiện giờ đang là mùa hè, còn kịp vụ lúa mùa ?”
Tống Thanh Việt khẳng định gật đầu: “Vương gia, khí hậu Lĩnh Nam nóng ẩm, thời gian sương muối dài, hiện tại chính là thời điểm để gieo trồng gấp lúa mùa. Chỉ cần hạt giống về kịp thời, tranh thủ đất cấy mạ, thì mùa thu hy vọng thu hoạch một vụ lương thực. Dù sản lượng cao cũng thể giảm bớt đáng kể tình trạng thiếu lương.”