Lưu đày Lĩnh Nam? Ta Dẫn Cả Thôn Ăn Sung Mặc Sướng - Chương 72

Cập nhật lúc: 2025-11-19 07:27:03
Lượt xem: 31

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

Tống Thanh Việt tiếp tục : “Dù thì đám cá chạch, lươn chúng cũng bắt hết , bằng báo cho cả thôn . Mọi bắt cá, đông chân nhiều, giẫm đạp, chẳng là giúp chúng xới luôn cả mảnh đất ? Đem đám cỏ c.h.ế.t giẫm hết xuống bùn để ủ? Đợi gần một tháng nữa nó ủ mục, chính là phân xanh sẵn! Đến lúc đó chúng trực tiếp gieo mạ cấy lúa, ngay cả công đoạn lật đất cỏ mệt nhất cũng tiết kiệm !”

 

Lưu thị xong, trợn mắt há mồm, một lúc lâu mới vỗ đùi: “Ôi trời ơi! Việt Việt của ! Cái đầu của con mà lợi hại thế? Ý ... ý đúng là quá ! Vừa tiếng , đỡ tốn sức! là một mũi tên trúng hai đích!”

 

Tống Thanh Việt lập tức gọi Tống Nghiên Khê đang chạy tới hóng chuyện: “Khê Khê, mau chạy sang nhà thím Tống, báo cho họ ở đầm lầy ven suối nhiều cá chạch, lươn, bảo họ mau mang đồ nghề bắt!”

 

Tống Nghiên Khê , mắt sáng rực, giòn giã đáp một tiếng “Vâng ạ!”, lập tức như một con nai nhỏ phóng .

 

Chẳng mấy chốc, cả nhà Tống Đại Xuyên xách thùng, xách chậu vội vã chạy tới. Nhìn thấy đầy đất cá chạch, lươn, thím Tống kinh ngạc khép miệng: “Trời đất ơi! Nhiều thế ! Này... đây đều là các cô ?”

 

“Thím, thúc, mau bắt , nhiều lắm! Ai thấy cũng phần!” Tống Thanh Việt đón.

 

Cả nhà Tống Đại Xuyên cũng chẳng buồn hỏi nhiều, lập tức tham gia đội ngũ, mặt mày rạng rỡ. Đây đều là thịt mà! Chỉ một lát, vợ chồng Tống Đại Xuyên cũng bắt một chậu lớn.

 

“Ôi chà, Việt Việt, hôm nay hành với gừng nhà thím coi như gặp nạn , lát nữa cháu về vườn nhà thím hái ít gừng với hành về mà dùng, lươn cá chạch mà hợp với mấy thứ nhất! Xào chung lên thơm lắm!” Thím Tống vui vẻ trong lúc cúi đầu bắt cá.

 

“Việt Việt, cháu mà giỏi giang thế, đang lúc giáp hạt thế , đám cá chạch lươn , đủ ăn qua cơn đói !” Tống Đại Xuyên phụ họa.

 

Tiếp đó, Tống Thanh Việt bảo Tống Nghiên Khê chạy thôn, rỉ tai mấy đứa bạn nhỏ chơi chung: “Mau đầm lầy ven suối, thật nhiều cá chạch, chậm là hết đấy!”

 

Miệng trẻ con là công cụ truyền tin nhanh nhất. Chưa đầy một nén hương, tin tức “Đầm lầy ven suối cá chạch, lươn bắt miễn phí!” bay khắp thôn Ma Phong.

 

“Thiệt giỡn? Con bé nhà họ Tống ?”

 

“Đi mau, mau! Lấy thùng !”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/luu-day-linh-nam-ta-dan-ca-thon-an-sung-mac-suong/chuong-72.html.]

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

 

“Cha! Mẹ! Mau bắt cá chạch!”

 

Tức thì, cả thôn như vỡ chợ. Già trẻ, trai gái, hễ ai còn , gần như đều kéo hết. Mọi cầm thùng gỗ, giỏ tre, cái ky, thậm chí cả chậu rửa rau, từ bốn phương tám hướng đổ về mảnh đất cấm kỵ ngày nào.

 

Giờ phút , nơi đó còn là ổ đỉa đáng sợ, mà là một mảnh đất báu tràn ngập niềm vui và thu hoạch!

 

“Ái chà! Chỗ một con to!”

 

“Ha ha! Xem bắt con lươn ! Béo ghê!”

 

“Mẹ, bên ! Bên nhiều nè!”

 

“Cẩn thận, đừng trượt chân!”

 

Tiếng ồn ào, tiếng vui, tiếng reo hò, tiếng nước, tiếng lội bùn... đan xen , cảnh tượng náo nhiệt vô cùng.

 

Bọn trẻ là hăng hái nhất, chúng lội qua lội trong bùn, quần áo lấm lem cũng chẳng màng, cứ bắt một con là hét lên khoe khoang.

 

Người lớn cũng chẳng giữ hình tượng, ai nấy cúi đầu, chăm chú tìm kiếm con mồi trơn tuột.

 

Tống Thanh Việt và Lưu thị sớm lui một bên, mỉm cảnh tượng náo nhiệt . như Tống Thanh Việt dự đoán, mấy chục con qua , cúi xuống tìm kiếm, hai chân ngừng giẫm đạp, nhanh vỡ nát lớp vỏ vôi cứng bên , giẫm nát đám cỏ dại khô héo xuống sâu lớp bùn.

 

Mảnh đất vốn cứng ngắc, giờ sự giẫm đạp của đám đông, trở nên mềm và đều hơn.

 

Lão Trần và Vương thúc cũng tin mà đến, cảnh tượng tưởng mắt, cá tôm nhảy tanh tách trong thùng của , sắc mặt vô cùng phức tạp.

 

Cuối cùng, hai lão cũng thể vứt bỏ sĩ diện để xuống bắt, nhưng nụ thong dong của Tống Thanh Việt bờ, sự hụt hẫng trong lòng trào lên, chỉ là , dường như còn lẫn lộn thêm một thứ gì đó khó tả.

Loading...