Lên xe ngựa, xe chạy càng nhanh hơn. Gần như  thể chờ đợi  nữa, phóng đến  một căn nhà.
Vừa dừng , một bóng  trong bộ y phục màu vàng ngỗng  bay đến: "Bùi lang!"
Dù  chuẩn  sẵn sàng, tận mắt  thấy cảnh . Trái tim  như  một nhát búa tạ giáng mạnh.
Làm   thể là hiểu lầm ?
Tạ Dung Sương  gửi cho  giấy  tay của Bùi Yến suốt hai tháng nay.
Từ những bài thơ tình ý mặn nồng. Đến những câu "Sương Sương" đầy ắp thâm tình. Tất cả đều là nét chữ của Bùi Yến. Làm   thể là hiểu lầm ?
Ta  tận tai  thấy Bùi Yến và   ruột của  bàn bạc. Làm thế nào để Tạ Dung Sương  thể danh chính ngôn thuận bước chân  cửa.
Giờ đây,  ôm lấy Tạ Dung Sương, tình cảm dâng trào  kìm nén . Bất chấp sự  mặt của đám gia nhân. Chàng véo nhẹ cằm nàng   cúi xuống hôn.
4.
Ta  bao giờ nghĩ sẽ gả cho Bùi Yến.
Ta xuất  từ phủ Tướng quân.    mất sớm, cha  thất thế.
Hơn mười năm qua, kinh thành   còn nhân vật "Tạ tướng quân" nữa.
Bùi Yến  khác. Mẹ  là Trưởng công chúa, cha là Thủ phụ đương triều.
Ta đến quân doanh, là để cầu sống.
Chàng đến quân doanh, là vì Trưởng công chúa  quá tức giận,  thể kiềm chế nổi. Đành ném   để rèn luyện tính tình.
Khi  quen ,  mười hai,  mười sáu.
Ban đầu,  chỉ nghĩ  là một món đồ chơi mới lạ. Vì một quân doanh  nam nhân, bỗng dưng  xuất hiện một nữ nhi.
Sau đó  phát hiện . Chàng thua kém  ở  mặt.
Đứng tấn  vững bằng . Bắn cung  chuẩn bằng . Ngay cả ăn cơm, cũng  dữ dội bằng .
"Nha đầu c.h.ế.t tiệt,  liều mạng như thế  c.h.ế.t   hả?!" Từ trêu chọc , đến  phục . Rồi  đó, chẳng  từ khi nào,   gọi  là "nha đầu c.h.ế.t tiệt" nữa.
Chàng gọi  là "Dung Âm".
Ngày  cập kê,  đưa cho  một chiếc trâm vàng: "Tiểu gia thích nàng. Nàng gả cho tiểu gia nhé?"
Ta  để ý đến .
Ba năm  đó.
Trưởng công chúa  sớm    về.
Chàng  nếu   về,  cũng  về.
Chàng  theo , từ trận chiến nhỏ, đến chiến dịch lớn,  thương, lập công, lập công,  thương.
Mỗi   thương,  đều hỏi: "Sắp c.h.ế.t , gả cho  nhé?"
Ta : "Không."
Lần cuối cùng, là trận chiến cuối cùng với Bắc Di.
Lần đó    thương,   thương. Khi tên lính giả đầu hàng  ném cây thương về phía ,   kịp suy nghĩ.
Cho đến khi cây thương xuyên qua bụng, Bùi Yến bi thương gào thét. Ta cúi đầu, m.á.u chảy đầy .
Thôi ,   đỡ cho  bao nhiêu nhát d.a.o . Lần , coi như chúng  huề .
  , bọn họ , Bùi Yến gần như phát điên.
Quân y   khó giữ  tính mạng,  bèn tìm Ngự y.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/luu-ly-thuy-pxdv/chap-2.html.]
Ngự y bó tay,   tìm lang y giang hồ.
Trạm Én Đêm
Lang y giang hồ cũng lắc đầu,  bèn cầu xin thần Phật.
Chín nghìn chín trăm chín mươi chín bậc thang,  cứ một bước một bái. Cuối cùng quỳ  tượng Phật. Nói rằng   tỉnh,  sẽ   dậy.
Khi  tỉnh , trong tay nắm chặt một lá bùa bình an. Còn   gầy đến mức biến dạng.
Sau đó, chính là màn cầu hôn  quân doanh.
Bụng   thương,  thể sinh con. Chàng bèn   cầu con.
Ta lo ngại sự chênh lệch môn đăng hộ đối,  bèn   nạp .
"Đời  chỉ  hai chúng , cùng  đến bạc đầu,   ?"
Ta gật đầu. Ta nghĩ, cái c.h.ế.t cũng chỉ đến thế. Còn  thể thế nào nữa đây?
 hóa , thật sự  những chuyện còn đau thấu tim can hơn cả cái chết.
5.
Ta  gửi thư cho Bệ hạ.
[Dung Âm tâm ý  quyết, tạ ơn Bệ hạ  dày công thương xót.]
Bệ hạ hồi đáp  một lệnh bài.
Chính là lệnh bài của quân Bắc phạt năm xưa khi  còn ở Bắc Cương.
Nắm chặt trong tay. Lạnh lẽo, nhưng  vô cùng vững tâm.
Vậy nên khi những tờ giấy  tay của Tạ Dung Sương   gửi đến,  chỉ lạnh lùng .
Tờ giấy  , chi chít những cái tên.
Tên của đứa trẻ.
 . Tạ Dung Sương   thai. Vì thế Bùi Yến mới  thể chờ đợi  nữa mà  nàng  bước chân  cửa.
Chàng   đứa con đầu lòng của ,  xuất   trong sạch.   thì  chứ?
Ta cho Hải Đường lấy  một chiếc hộp gỗ. Hôn thư, hòa ly thư đều  ngay ngắn trong đó.
Tiện tay mở hòm trang điểm. Tất cả những tờ giấy  tay trong hai tháng qua, kể cả tờ  nhận. Ta bỏ hết  trong hộp.
Đã  tặng quà, thì quà  thật hậu hĩnh.
6.
Bùi Yến tặng  một chiếc trâm cài.
Kể từ năm đó  từ chối chiếc trâm vàng của ,   thích khắc trâm gỗ cho .
 đôi tay      việc tinh xảo. Lần nào cũng đầy rẫy vết thương.
Lần  cũng  ngoại lệ.
"Phu nhân, thổi thổi giúp ?" Chàng cong đôi mắt đào hoa, đưa tay   mặt .
Ta  tự nhiên nghĩ đến cảnh đôi tay   ấn Tạ Dung Sương để hôn nàng . Một tay véo cằm nàng , một tay giữ  gáy. Hôn đến mức nàng  liên tục lùi .
"Gần đây  nàng cứ  vui thế? Có   ai đó chọc giận nàng  ?"
"Nàng  cho   , tiểu gia  sẽ lập tức cầm đao  c.h.é.m !" Bùi Yến  xổm xuống, nắm lấy tay : "Dung Âm, nàng  đấy,   nỡ nhất là  nàng buồn."
Ta  , mỉm : "Không  gì. Chỉ là  chút lo lắng cho chuyện ở Bắc Cương."
"Đừng lo, hôm nay   hẹn với Tạ Thiệu..." Dường như nhận   lỡ lời,  dừng  một chút. Rồi vẫn : "Bàn bạc chuyện . Nàng    cùng ?"
Ta cố ý   vẻ suy nghĩ.