13.
Người thứ hai đến, đương nhiên là Bùi Yến.
Chàng luôn   theo lẽ thường. Lôi Tạ Dung Sương đến. Vừa  đến phòng ngủ,   buông tay nàng  : "Quỳ xuống! Xin  A tỷ ngươi!"
Khuôn mặt của Tạ Dung Sương sưng húp hơn lúc nãy, nàng  lập tức quỳ xuống: "A tỷ... Ta  nên chọc giận tỷ. Ta sai ."
Bùi Yến  xuống bên cạnh ,  đổi vẻ mặt hiền hòa: "Như ,  hết giận ?"
Ta nhếch môi: "Chàng  chuyện gì  xảy  ?"
"Mặc kệ chuyện gì  xảy ." Bùi Yến nhướng mày: "Chọc giận phu nhân của , chính là tội tày trời!"
Ồ. Vậy là   gì cả.
"Còn  mau cút ?!" Chàng lạnh lùng quát Tạ Dung Sương.
Tạ Dung Sương cắn môi, rơi lệ,   một tiếng nào mà  mất.
"Là do  đến quá muộn." Bùi Yến nắm lấy tay . Giọng  càng dịu dàng hơn: "Tay  đau , ừm?"
Ta nghiêm túc  . Nhìn sâu  mắt .
Trước khi tận mắt chứng kiến, tận tai  thấy. Ta  bao giờ tin những tờ giấy của Tạ Dung Sương.
Giống như hồi nhỏ nàng  tặng  những chiếc bánh ngọt xinh , giả vờ   lành với .
Ta tin, cắn một miếng, liền  tiêu chảy ba ngày.
Những tờ giấy , dù nét chữ  giống đến mấy, cũng nhất định là do nàng  giả mạo.
Bùi Yến yêu  đến . Lại ghét nàng  như thế. Làm   thể dây dưa với nàng  ?
 Bùi Yến, diễn thật .
Chàng bế  lên, cởi giày tất cho , tháo búi tóc của .
Giống như bao đêm  đây, vì mệt mỏi mà thao thức  ngủ .
Chàng dịu dàng và kiên nhẫn vuốt ve lưng , dỗ  ngủ.
"Bùi Yến,  còn nhớ đêm tân hôn,    gì ?" Ta hỏi .
Chàng mỉm : "Kẻ nào phản bội lời thề,  nuốt một ngàn cây kim bạc."
"Dung Âm." Chàng vuốt lên đuôi lông mày . Ánh mắt tràn ngập thâm tình: "Bùi Yến đời , nhất định  phụ nàng."
Ta cũng mỉm : "Ừ, ."
Ta nhắm mắt .
Khi tỉnh dậy, trời  tối đen.
Ta  dậy, mặc y phục. Chỉ dựa  trực giác, bước  ngoài.
Rất dễ dàng tìm thấy hai bóng  tựa    gốc cây mai trong sân.
Một ngọn đèn ấm áp, vài cánh hoa bay lất phất.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/luu-ly-thuy-pxdv/chap-6.html.]
Tạ Dung Sương khẽ ngẩng mặt lên, lưng Bùi Yến  cong. Nhẹ nhàng bôi thuốc cho nàng .
Trạm Én Đêm
"Đến lúc đó  là say rượu nhận nhầm , tỷ   đồng ý cho   cửa ?" Giọng nữ nhi mềm mại, ngọt ngào: "Tại   nhất định  xem tỷ ..."
"Được   ,  yêu A tỷ nhất,  sẽ  tranh giành với tỷ . Chàng bảo  xin , chẳng    xin   ?"
"Hôm nay  thật sự   gì tỷ ,   tại  tỷ   tức giận đến thế..."
"Đừng  ầm ĩ nữa! Trẻ  thì  gì!"
Bùi Yến     gì, cúi đầu  gần bụng  của Tạ Dung Sương.
Tạ Dung Sương đẩy đẩy, hai   đùa một lúc.
Thật ngọt ngào. Thật ấm áp. May mà,  sẽ  bao giờ buồn nữa.
Ta gom những cánh hoa mai rơi  lòng bàn tay,   trở về.
Thắp đèn, mài mực.
[Kẻ nào phản bội lời thề,  nuốt một ngàn cây kim bạc.]
Để tờ giấy khô mực,  cùng với cánh hoa mai , đều bỏ  hộp gỗ.
14.
Bốn ngày tiếp theo, Bùi Yến xin nghỉ phép. Dường như  thể rời  nửa bước.
Cùng  đến chùa cầu phúc. Kéo   tiệm may mua quần áo. Còn đốt pháo hoa cả đêm cho .
 điều  cũng   ảnh hưởng đến "Hộ bộ" của , mỗi ngày đều  những chuyện vụn vặt cần xử lý. Ít thì nửa canh giờ, nhiều thì một canh giờ. Điều   thuận tiện cho .
Ngày đầu tiên,  đổi phần lớn bạc thành ngân phiếu.
Ngày thứ hai,  sắp xếp những món hồi môn  kịp xử lý mà  mang ,  xe ngựa  theo .
Ngày thứ ba,  bán  cung Long Thiệt, d.a.o găm Mai Hoa và tấm Kim Ti Giáp.
Ngày cuối cùng,  nhận  hộ tịch mới do Kinh Triệu phủ  xong.
Ngày hôm đó,   tự tay  văn thư,  đổi họ. Từ nay về ,  lấy họ  là "Tống". Không còn là  của Tạ gia. Cũng  còn liên quan gì đến Tạ Dung Sương, Tạ Thiệu nữa.
Nhận  hộ tịch,   tế bái mẫu . Nói chuyện với mẫu  suốt nửa buổi chiều.
Khi trở về, Bùi Yến lo lắng đến phát điên: "Nàng  tế bái nhạc mẫu   gọi   cùng?"
"Nàng   khi  về nhà  tìm thấy nàng,  hận  thể lật tung cả kinh thành lên !"
"Sau  nàng tuyệt đối  ..."
"Chàng    Hộ bộ ?" Ta   .
Chàng sững . Đột nhiên cúi , ôm chặt lấy : "Không bao giờ  nữa,    nữa cả!"
"Dung Âm, tại  nàng còn  , mà   cảm thấy nàng ở  xa . Một tháng, nhiều nhất là hai tháng, nàng nhất định  trở về  năm mới,   ?"
Chàng dẫn   xem một bản danh sách. Trên đó  đầy những việc    cùng   khi  trở về.
Thả đèn lồng, nấu  tuyết. Xuống Giang Nam, du ngoạn danh sơn.
Chàng hôn  một cách vội vã,  cùng  chung phòng.