Lưu Ngư Vô Dạng - Chương 20: Hai mặt

Cập nhật lúc: 2025-02-06 02:54:16
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Gió thu nhẹ thổi, tiếng ve ở trong sân trường còn ồn ào nữa, ngẫu nhiên than vài tiếng ngắn ngủi cũng gió cuốn tan tác.

Nguyễn Dư bên cạnh Đằng Dực, kể chuyện về , về em trai , trong nháy mắt cảm giác rối loạn, khiến cho cô hiểu lầm bọn họ giống như bạn cũ nhiều năm.

Ý của Đằng Dực rõ ràng, cho cô , Đằng Hạo , chỉ là một đứa trẻ thiếu tình yêu mà thôi.

Hắn đang dùng cách để mặt cho em trai , xin cô.

Một nam sinh thắt b.í.m tóc , lẽ là một kiệt ngạo khó thuần, một vẻ ôn nhu từ trong xương cốt.

Trên của hai mặt khiến cho khác khó lòng giải thích, cô , cho dù là mặt nào, nếu như miệt mài theo đuổi, đều mang sức quyến rũ trí mạng.

“Nguyễn Nguyễn?”

Phía truyền đến tiếng của Giản Tương Tương.

Nguyễn Dư đột nhiên lên, giống như thoát khỏi hình ảnh cùng sóng vai với Đằng Dực, nhưng động tác rõ ràng chỉ đem tới tác dụng giấu đầu hở đuôi.

“Nguyễn Nguyễn, ở đây gì thế?” Giản Tương Tương vòng đến mặt bọn họ, khi thấy Đằng Dực thì đôi mày đang nhăn cũng giãn , “Đằng Dực!”

Đằng Dực cũng lên.

“Em là Giản Tương Tương, nhớ em ? Buổi tối hôm đó…”

“Nhớ rõ!” Đằng Dực lễ phép mỉm với Giản Tương Tương. “Bạn gái của Hi Hoà”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/luu-ngu-vo-dang/chuong-20-hai-mat.html.]

, còn nhớ rõ em.” Giản Tương Tương thẹn thùng rũ đầu một chút, ngượng ngùng trong vài giây, bỗng nhiên nhớ cái gì đó, lập tức nghi ngờ mà về phía bọn họ, “Hai ở cạnh ?”

Người dễ thương làm những điều dễ thương, dịch/viết những truyện dễ thương
Đến trang Facebook của mình để tìm hiểu thông tin nhé: I will tell you lovely stories

Nguyễn Dư thấy giấu , cũng mặt Đằng Dực mà dối qua loa với Giản Tương Tương, đơn giản một chuyện gia sư ở nhà Đằng Dực.

“Hoá là thế!” Giản Tương Tương ôm lấy đầu vai Nguyễn Dư, với Đằng Dực đủ loại lời khen, giống như là đang quảng cáo thúc đẩy sản phẩm: “Nguyễn Nguyễn nhà chúng em, chính là thủ khoa đại học năm ngoái đó! Thành tích của cô ở khoá của chúng em là cấp đại ca, cơ bản là luôn luôn đầu, tìm cô để gia sư đúng là tìm đúng đó!” 

Đằng Dực phối hợp mà giơ một ngón tay cái.

“Còn nữa…”

“Được !” Nguyễn Dư nhẹ nhàng đẩy Giản Tương Tương , tuy Giản Tương Tương đều là sự thật, nhưng ngữ khí khoa trương của cô khiến cho cảm thấy tự nhiên, “Chúng lên !”

“Đã lên ? Đừng, hai tiếp tục chuyện , tớ lên !”

“Mình chuyện xong !”

Nguyễn Dư Đằng Dực, gật đầu với , đó đẩy Giản Tương Tương trong, Giản Tương Tương còn gì đó, Nguyễn Dư đẩy mạnh về cửa lớn ký túc xá nữ.

Đằng Dực vẫn tại chỗ, Nguyễn dư thể cảm giác ánh mắt của đang di chuyển theo , nhưng cô đầu .

Lên tầng bao lâu, Thẩm Băng gọi điện thoại tới.

Có lẽ lúc nãy Nguyễn Dư còn biểu đạt thái độ của , Đằng Dực cảm thấy chuyện còn giải quyết rõ ràng, cho nên mới bảo Thẩm Băng mặt. Thẩm Băng xin , cũng tỏ vẻ hy vọng Nguyễn Dư so đo hiềm khích đó mà tiếp tục phụ đạo cho Đằng Hạo.

Nguyễn Dư nghĩ nghĩ , cuối cùng vẫn đồng ý.

Đằng Hạo tuy cũng sai, nhưng tính cũng nguyên nhân, hơn nữa Đằng Dực và Thẩm Băng thành khẩn như , cô nên bọn họ phật ý. Mà quan trọng nhất là, cô cũng cần việc thêm, cô cần tiền.

Loading...