Nguyễn Dư vì lời dối của chứng cứ, cô dừng ở bến xe buýt đó, tới hiệu sách gần đó một vòng mới về trường học
Vừa mới xuyên qua một đoàn đông đúc, cô thấy xe của Đằng Dực ngừng ở cổng trường.
Người dễ thương làm những điều dễ thương, dịch/viết những truyện dễ thương
Đến trang Facebook của mình để tìm hiểu thông tin nhé: I will tell you lovely stories
Dưới ánh đèn đường mờ nhạt, Đằng Dực cùng vài ở bên cạnh xe, là đang chuyện gì, thường thường truyền đến tiếng . Trong tiếng , còn tiếng của con gái nữa.
Nguyễn Dư vốn đầu rời khỏi, nhưng lòng hiếu kỳ kéo .
Cô thấy rõ nữ sinh bên cạnh Đằng Dực dáng vẻ như thế nào, chỉ tiếc là, cô gái đó một góc nghiêng so với cô, thấy mặt, chỉ thể thấy bóng dáng.
Cô gái đó cao, tóc dài uốn khúc, dáng phập phồng quyến rũ, khi cô chuyện, hai tay khi thì mở , khi thì cuộn , khoa tay múa chân mấy động tác Street Dance, giống như bất cứ lúc nào cũng thể nhảy .
Đó là Phương Uyển ư?
Chắc chính là cô , nữ sinh duy nhất của nhóm nhảy Tây Du Nhai, là tất cả yêu quý.
Trong lúc Nguyễn Dư hoảng hốt, Đằng Dực bỗng nhiên về phía cô đang , cô vội vàng trốn đến hàng cây bên đường, đó dựa bóng đêm cùng với xe cộ , lặng lẽ tránh cửa , cửa .
Đến lúc , ngờ muộn giờ đóng cửa ký túc xá, may là cô quản lý trực ký túc xá cũng nhận cô, khó cho cô cửa.
Mấy Giản Tương Tương đều tắm rửa xong, ba đang giường chuyện phiếm, thấy Nguyễn Dư trở , vội vàng ngừng mà dậy trêu ghẹo cô.
“Nguyễn Nguyễn, , ngay cả cũng bắt đầu về muộn, thật chuyện gì ?”
“Không, tớ dạo trong hiệu sách thôi!”
“Hiệu sách ư?” Giản Tương Tương kêu rên một tiếng giường, “Cậu thật là thú vị tí nào, tớ còn mong chờ ở bên ngoài gặp chuyện gì đó đấy!”
Mấy đều .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/luu-ngu-vo-dang/chuong-32-phuong-uyen.html.]
Nguyễn Dư phản ứng bọn họ, cầm quần áo tắm.
Đến khi cô tắm xong ngoài, ký túc xá yên tĩnh, cùng một hướng, đều ôm điện thoại di động, tiêu khiển theo các cách khác . Hạ Xảo Phượng tiểu thuyết, Giản Tương Tương trò chuyện Wechat, Trần Mạn Bạch xem Tiểu Hồng Thư (8)
Nguyễn Dư bò lên giường, nhắm mắt , trong đầu vứt hình ảnh Đằng Dực đang .
Nếu hôm nay đúng lúc thấy Phương Uyển gọi điện tới, cũng khi nào cô mới thể tỉnh táo .
Hồi cha còn sống, ông luôn dạy cô, đồ vật của khác cho dù thích cũng thể đoạt,cũng cùng cái lý , bạn trai của khác, cho dù thích cũng thể thích .
Nguyễn Dư nặng nề thở dài.
Ba bạn cùng phòng ở đó lâu mà vẫn giữ một tư thế nhúc nhích, chỉ Nguyễn Dư lăn qua lộn . Thật sự khó ngủ, cô lấy di động, mở phần mềm học từ đơn, nhưng lâu nhớ cái gì.
Giản Tương Tương dậy về sinh, khi qua đầu giường cửa Nguyễn Dư thì thò tới qua, thấy nội dung điện thoại của cô, Giản Tương Tương hận sắt thành thép với tay chăn của Nguyễn Dư, véo cô một cái.
“Bạn học Nguyễn Dư, bảo thú vị thì nghiện ? Vì đáng sợ như thế? Cậu chút mộng tưởng ngọt ngào nào của thiếu nữa ?”
Nguyễn Dư tắt điện thoại, yên lặng ánh sáng từ nhà vệ sinh chiếu .
Cái gì gọi là mộng thiếu nữ?
Thích một là mộng thiếu nữ ư?
Cho dù cao thể với tới? Cho dù yêu?
Cô câu trả lời, cô chỉ , so với thú vị, khống chế trái tim của còn đáng sợ hơn.
Haizz…
Cô trở như lúc , đối với cô, một học sinh xuất sắc tình cảm vẫn đơn giản hơn.