LY Hôn Xong - Lăng Tổng Hối Hận Rồi - Chương 47
Cập nhật lúc: 2025-07-27 02:30:21
Lượt xem: 15
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Mở cửa , khi trông thấy Vưu Quân với gương mặt nghiêm nghị đang ở ngoài, cô khỏi sững sờ. “Trợ lý Vưu, cô đến đây?” Cô nhón chân, lưng Vưu Quân, “Mạc ?”
Bất kể mặt khác chỉ hai , cô đều thích gọi Lăng Mạc một tiếng “Mạc” thật mật, dường như cố tình khẳng định vị thế khác biệt của so với những phụ nữ khác.
Vưu Quân ở bên cạnh Lăng Mạc nhiều năm, dĩ nhiên cô rõ mười mươi chuyện ba năm Đổng Mạn dùng trăm phương ngàn kế để “quyến rũ” Lăng Mạc như thế nào. Cô chỉ rằng trong kế hoạch của Lăng Mạc, kể từ giây phút quyết định kết hôn, định sẵn sẽ sự tồn tại của một sinh vật gọi là “tiểu tam”.
Với ngoại hình và gia thế của Lăng Mạc, thiếu những phụ nữ đeo bám , nhưng chỉ chọn trúng Đổng Mạn, phần lớn là vì cô và Diệp Thần là bạn học.
Đổng Mạn thấy Vưu Quân chỉ chằm chằm mà tiếng nào, lòng chút sốt ruột, ánh mắt nữa đảo phía lưng cô: “Anh ?”
“Sau sẽ bao giờ gặp cô nữa.” Vưu Quân nét mặt trang nghiêm, thái độ là việc công xử theo phép công.
“Cái gì?” Đổng Mạn ngỡ nhầm, vô thức lặp , “Cô … Lăng Mạc sẽ bao giờ gặp nữa?”
Trong lúc bấn loạn, cô buột miệng gọi thẳng tên của đàn ông đó.
Sao thể như ?
Vưu Quân đáp, cứ sừng sững ở cửa, gương mặt chút cảm xúc cô.
Dường như nghĩ tới điều gì, hai chân Đổng Mạn run lên, bủn rủn còn chút sức lực. “Trợ lý Vưu, Lăng Mạc cho cô lý do ?”
Cô vội túm lấy tay Vưu Quân, như c.h.ế.t đuối vớ cọng rơm cứu mạng. “Anh nhất định gì đó với cô , cầu xin cô hãy cho .”
Nếu Lăng Mạc chỉ đơn thuần chuyện cô vu oan cho Diệp Thần cái tội sảy thai hề thật , cô thể giải thích, thật sự thể mà. Điều cô sợ trong lòng chính là một chuyện khác.
Vưu Quân gạt tay cô , sắc mặt vẫn lạnh lùng như cũ. “Lý do là gì, cô rõ hơn bất kỳ ai.” Dứt lời, cô phụ nữ với đôi mắt hoảng loạn kinh hoàng nữa, mà xoay về phía thang máy.
“Trợ lý Vưu, cô đợi một chút.” Hoàn hồn cú sốc quá lớn, Đổng Mạn vội lên tiếng gọi giật cô .
Vưu Quân dường như chút đắn đo, nhưng cuối cùng vẫn dừng bước. “Cô còn chuyện gì ?” Vừa lúc gạt tay cô , cô nhét một tấm chi phiếu tay Đổng Mạn, cô tin rằng con đó hẳn sẽ khiến cô hài lòng.
Đổng Mạn mở tấm chi phiếu xem, khóe môi nhếch lên một nụ tự giễu. “Anh tất cả chuyện, cũng chuyện mang thai là giả, sảy thai cũng là giả, tại còn cho tiền?”
Lăng Mạc tuy nhiều tiền, nhưng nhà từ thiện, đặc biệt là với những kẻ lừa dối , nay từng nương tay.
Vưu Quân xoay , cách đó xa đánh giá phụ nữ đang dựa khung cửa mới thể vững. “ chỉ cho cô một chuyện, còn , cô tự đoán .”
Một nỗi sợ hãi khôn cùng dâng lên trong lòng, nhưng cô vẫn kìm mà , đôi môi run lên bần bật, gắng gượng thốt một câu: “Chuyện gì?”
“Lăng bao giờ chạm cô.”
“Sao thể? Không thể nào!” Đổng Mạn ngã khuỵu xuống sàn, đôi mắt mở to tròn xoe, gương mặt tràn ngập vẻ khó tin. “Ly nước đó, rõ ràng thấy uống cạn.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ly-hon-xong-lang-tong-hoi-han-roi/chuong-47.html.]
“Nhìn thấy uống cạn thì ?” Vưu Quân khẩy. “Có một chuyện, e rằng đến c.h.ế.t cô cũng đoán . Cô tưởng chỉ cô dùng thuốc thôi ?”
“Cô ý gì?” Đổng Mạn khó khăn nuốt nước bọt.
“Đêm đó, Lăng bỏ ly của cô một loại thuốc khiến tinh thần rơi trạng thái mơ màng, cho nên…”
tuanh1
“Đủ , cô đừng nữa!” Đổng Mạn gắt lên cắt ngang lời cô, hai mắt đỏ ngầu, hai tay vò tóc, sức kéo giật.
Thảo nào, cảnh tượng đêm đó giống hệt như những gì cô tưởng tượng; thảo nào hơn một tháng , khi đám du côn ở quán bar chuốc thuốc cưỡng bức, cô chảy máu, cô vốn tưởng là tới kỳ kinh nguyệt, ngờ rằng đó chính là cái màng mà cô cứ ngỡ mất từ nửa năm , một tên côn đồ quen cho vấy bẩn.
Đột nhiên, cô nhớ điều gì đó, bèn ngẩng đầu Vưu Quân. “Đêm đó hời cho cô ?”
Chuỗi sự thật đủ sức nhấn chìm cứ thế ập xuống đầu cô, gương mặt sớm còn một giọt máu.
“Phỉ!” Gương mặt vốn nay cảm xúc của Vưu Quân hiếm khi lộ vẻ tức giận. “Cô tưởng ai cũng giống cô chắc? cho cô , đêm đó, Lăng ngâm trong nước lạnh cả một đêm.”
Cô vẫn hết, thực tế là, liều thuốc Đổng Mạn bỏ quá nặng, Lăng Mạc dù ngâm trong nước lạnh nhưng vẫn dục hỏa công tâm đến mức nôn một ngụm m.á.u lớn.
Vết m.á.u đỏ tươi rỉ từ khóe môi đàn ông, đến tận bây giờ nghĩ vẫn khiến sợ hãi.
Nói đến đây, Vưu Quân nhiều lời với phụ nữ điên cuồng nữa. Ban đầu cô còn thấy loại “tiểu tam” “lợi dụng” như cô cũng phần vô tội, nhưng xem , đáng hận nhiều hơn đáng thương.
Một phụ nữ tâm địa hiểm độc, giỏi giở thủ đoạn như vốn đáng để đồng tình.
“Tại ?” Đổng Mạn gào lên một cách điên loạn với bóng lưng của Vưu Quân. “Tại đối xử với như ? tâm ý yêu mà.”
“Chuyện cô cần nữa. Tấm chi phiếu là sự bồi thường của Lăng dành cho cô.” Vưu Quân lưng về phía cô , bấm nút thang máy. “ khuyên cô điều thì nhận , nếu là , xét đến những mưu mô khác của cô trong ba năm qua, chỉ riêng chuyện cô một tháng thôi, cũng sẽ cho cô một xu nào.”
“Ha ha…” Đổng Mạn tiền tấm chi phiếu, khanh khách. “Anh là để kích thích phụ nữ yêu nhiều hơn một chút? Hay là từ đầu đến cuối, thứ coi trọng cũng chỉ là phận thiên kim của phó thị trưởng mà thôi?”
Cô thua . Ba năm qua, cô uổng công phí sức ngấm ngầm so đo với Diệp Thần, hóa đến cuối cùng, cô mới là kẻ chẳng là gì cả.
Cô cam tâm ?
Dĩ nhiên là , nhất là khi sự trong trắng của vô duyên vô cớ chôn vùi trong tay một tên lưu manh. Bàn tay cầm tấm chi phiếu siết chặt thành nắm đấm, đáy mắt lóe lên tia sắc lạnh.
Vưu Quân bước khỏi khách sạn liền lấy điện thoại gọi một . “A lô, Lăng .”
Lăng Mạc điện thoại, liệu máy tính. “Chuyện giải quyết thế nào ?”
“Chi phiếu đưa cho cô .”
“Ừm, .” Lăng Mạc định cúp máy, Vưu Quân vội gọi . “Lăng …”
Lăng Mạc đưa điện thoại lên tai nữa. “Còn chuyện gì ?”