LY Hôn Xong - Lăng Tổng Hối Hận Rồi - Chương 9

Cập nhật lúc: 2025-07-25 15:49:48
Lượt xem: 33

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

hề với Bùi Hồng Phân rằng và Lăng Mạc mới ly hôn ngày hôm qua.

Bùi Hồng Phân mừng mặt: “Càng nhanh càng .”

Bước khỏi văn phòng chủ nhiệm khoa, Diệp Thần bắt đầu nhẩm tính tiền tiết kiệm của . Đi ba năm, cô cũng dành dụm một khoản nhỏ, nhưng so với con hai mươi vạn mà Bùi Hồng Phân yêu cầu, vẫn còn một cách xa.

Đang định bụng xem nên vay Tiền Lệ Phương một ít thì điện thoại trong túi bỗng reo vang. Cô lấy xem, ngờ gọi là Diệp Chấn Sơn.

Nếu cô nhớ lầm, thì đây là đầu tiên Diệp Chấn Sơn chủ động gọi cho cô kể từ khi cô dùng điện thoại.

Do dự một lúc, cô vẫn nhấn nút máy: “A lô…”

“Thần Thần, ba con con bệnh, chứ?” Giọng của Diệp Chấn Sơn nghèn nghẹt, loáng thoáng còn xen lẫn mấy tiếng ho khan, dường như ông mới bước từ phòng họp.

“Ba, bệnh viêm mũi của ba tái phát ạ?” Diệp Thần đáp mà hỏi ngược .

Bao nhiêu năm qua, dù Diệp Chấn Sơn để ý đến cảm nhận của Cố Bích Hoa mà lạnh nhạt với cô nhiều, nhưng trong lòng cô, đàn ông với hai bên thái dương điểm bạc vẫn mãi là yêu nhất cõi đời .

“Ba , còn con thì ? Nghe con là Lăng Mạc đưa con đến bệnh viện, bây giờ thế nào ?”

Diệp Thần mím chặt môi: “Ba, con , con đến trường ạ.”

“Hôm nay thời gian , bảo Lăng Mạc cùng về nhà ăn tối nhé?” Im lặng một lúc, Diệp Chấn Sơn hỏi.

“Ba, con và ly hôn .” Diệp Thần thản nhiên lên tiếng, chỉ đơn thuần là thuật một sự thật.

mà, chẳng tối qua nó mới đưa con đến bệnh viện …”

“Ba, đó chỉ là trùng hợp thôi.” Không đợi ông hết lời, Diệp Thần vội vàng ngắt lời, “Bọn con bây giờ còn bất kỳ liên quan gì nữa.”

“Haiz…” Bên đầu dây truyền đến một tiếng thở dài nhẹ đến mức gần như thể thấy, tựa như bất lực. “Con cũng cố chấp y như con .”

“Ba.” Diệp Thần do dự một thoáng, “Bà … là như thế nào ạ?”

“Bà …” Diệp Chấn Sơn khẽ thở dài, giọng điệu nặng trĩu một nỗi niềm từng thổ lộ với ai. “Trông xinh , tính tình cũng vô cùng dịu dàng.”

Diệp Thần cắn môi đến bật đau: “Vậy… ba yêu bà ?”

“Con gái, những chuyện đó đều qua . Bao nhiêu năm nay là ba với con, chỉ mong con thể hạnh phúc.” Vì áy náy, nên ba năm ông mặc cho cô tùy hứng một . Ba năm , khi cô đột ngột ly hôn, ông cũng trách cứ nhiều lời.

Diệp Thần khẽ nhếch môi, chuyện ruột của cô rốt cuộc là ai, chỉ Cố Bích Hoa mà ngay cả cô cũng hỏi hỏi nhiều . Bao nhiêu năm trôi qua, kết quả dường như vẫn , Diệp Chấn Sơn như một luôn giấu kín như bưng.

“Con việc đây ạ.” Diệp Thần định cúp máy.

“Thần Thần, khoan .”

“Ba, ba còn chuyện gì ạ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ly-hon-xong-lang-tong-hoi-han-roi/chuong-9.html.]

“Tối nay về nhà ăn cơm.”

“Hôm nay con nhiều việc, để xem ạ.” Nói , Diệp Thần cúp máy thẳng.

Lăng Mạc về đến văn phòng, điện thoại nội bộ liền reo lên. Anh nhấc máy: “A lô…”

Người ở đầu dây bên sự lạnh lẽo trong giọng của , bỗng sững : “Mạc, là em đây.”

Lăng Mạc day day ấn đường đang âm ỉ đau: “Về đến nhà ?” Giọng vẫn dịu dàng, nhưng ẩn chứa một sự thờ ơ thành lời, quả đúng là như tên.

“Em nhớ .” Do dự một lát, Đổng Mạn dịu dàng . Kể từ lúc thấy Diệp Thần cũng xuất hiện ở bệnh viện, thấy bộ quần áo , một nỗi hoảng sợ tột cùng bao trùm lấy cô.

Ngày hôm qua, đàn ông đáng lẽ ở bên cô đến sáng, khi điện thoại reo lên một lời mà vội vã rời . Tính toán thời gian, chắc chắn đến nhà họ Diệp để đưa Diệp Thần tới bệnh viện.

Nghĩ đến đây, Đổng Mạn hận đến nghiến cả chân răng.

“Nghỉ ngơi cho , còn nhiều việc xử lý, tối qua thăm em.” Một cảm giác bực bội khó hiểu dâng lên trong lòng Lăng Mạc, đợi đầu dây bên lên tiếng, cúp máy thẳng.

Day day ấn đường, nhấn điện thoại nội bộ, với thư ký của : “Sau tất cả các cuộc gọi cá nhân đều cần chuyển .”

Thư ký chút kinh ngạc: “Vậy… của cô Đổng thì ạ?”

“Lời còn đủ rõ ràng ?” Giọng Lăng Mạc thoáng vẻ mất kiên nhẫn.

“Tổng giám đốc Lăng, ạ.” Thư ký sững sờ, nhưng lập tức ngoan ngoãn đáp lời.

Cúp điện thoại, Lăng Mạc thêm một lúc chiếc ghế da rộng lớn mới dậy đến bên cửa sổ sát đất. Đứng tầng ba mươi tám xuống chúng sinh, phát hiện tất cả đều thật yếu ớt và nhỏ bé.

Anh xoay ghế, rút một tập tài liệu từ trong ngăn kéo , gương mặt chút biểu cảm. Chẳng hiểu vì , gương mặt đẫm nước mắt, bướng bỉnh thanh tú một nữa hiện lên mắt .

Tim, bỗng chấn động.

Hồng trần phồn hoa, danh lợi tiền tài, đến khi thật sự tất cả mới nhận , cũng chỉ đến thế mà thôi.

   

Trước khi bước biệt thự nhà họ Diệp, Diệp Thần từng ý định hỏi vay tiền Diệp Chấn Sơn. Thế nhưng, khi bước đến cửa chính, thấy âm thanh vọng từ phòng khách, ý nghĩ tan biến sạch sành sanh chỉ trong nháy mắt.

Vẳng bên tai là giọng nghẹn ngào của Cố Bích Hoa, như thể chịu đựng nỗi oan ức tày trời: “ thật hiểu ông nghĩ cái gì nữa! Ba năm rõ ràng Gia Gia cũng thích Lăng Mạc, mà ông cứ thiên vị Diệp Thần. Ông xem , giờ thì , đến chồng cũng giữ , để khác hời một cách vô ích.”

Bước chân nhấc lên của Diệp Thần khựng , cả cô cứng đờ tại chỗ. Cô bao giờ rằng vị công chúa thật sự của nhà họ Diệp cũng thích Lăng Mạc. Thảo nào ngày cưới ba năm , vắng mặt chỉ Diệp Gia Di, mà còn cả Cố Bích Hoa, đáng lẽ thế ruột của cô xuất hiện.

Giọng của Diệp Chấn Sơn lập tức vang lên: “Bà đủ ! Bao nhiêu năm nay chúng nợ Thần Thần quá nhiều , ba năm đồng ý cho nó cưới Lăng Mạc cũng chỉ là để bù đắp cho nó thôi.”

tuanh1

“Nợ? Hai mươi mấy năm nay, đánh nó mắng nó!” Cố Bích Hoa lạnh. “Bù đắp? Ông báo chí và điện thoại hôm nay , ông bù đắp cho nó đấy, còn nó mang cho ông cái gì? Giờ cả thế giới đang bàn tán chuyện con gái của Cục trưởng Cục Công an, Phó Thị trưởng danh dự như ông ruồng bỏ đấy. Ông cần mặt mũi, nhưng thì cần…”

“Đủ !” Một tiếng đập bàn vang lên dữ dội, đột ngột vang vọng trong buổi chiều tà tĩnh lặng, rõ mồn một đến rợn . “Bà đủ hả? Hôm nay gọi Thần Thần về ăn tối, con bé buồn lắm , lát nữa bà liệu mà ít thôi.”

 

Loading...