Ma quân nghe thấy ta muốn công lược hắn - Chương 62

Cập nhật lúc: 2025-06-08 08:28:13
Lượt xem: 16

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Ngoan nào, lời nàng .” Nhạc Quy ôm chặt lấy đùi Yêu Yêu.

Mọi quanh sân: “…"

Chưa từng thấy ai mặt dày vô liêm sỉ đến thế.

Đế Giang: “A.”

Chỉ một tiếng khẽ, đám khách VIP đài lập tức hoảng hồn.

Yêu Yêu cũng ngờ Nhạc Quy trong lúc dầu sôi lửa bỏng thế còn rảnh rỗi mấy trò kỳ quái, phân tâm đủ để kết giới nứt thêm một đường.

Hiện tại đài còn hơn bảy mươi , trận đấu bước giai đoạn giằng co. Mà cứ thế ôm thêm một như , kết giới của Yêu Yêu e là chẳng thể trụ nổi đến cuối trận.

Nhận Yêu Yêu bắt đầu d.a.o động, Nhạc Quy hổ lau mồ hôi cho nàng , nhỏ giọng : “Cái ... giờ ngươi hố cũng ít , coi như đền bù một .”

Lời dứt, kết giới rạn thêm một vết.

“Đã hố nhiều như , thêm cũng chẳng đáng gì.” Yêu Yêu dứt lời, đột ngột thu kết giới .

Cuồng phong mang theo ánh lửa che trời lấp đất lập tức ập xuống. Yêu Yêu liều lĩnh kéo cổ áo Nhạc Quy tránh sang một bên, tay còn dẫn luồng công kích ghim eo nàng. Nhạc Quy chỉ thấy eo đau nhói một cái, chớp mắt , Yêu Yêu điểm thêm một đòn lên cánh tay nàng.

Nàng đang cố tình yếu lực đạo công kích, để Nhạc Quy chịu đủ ba thương tích.

Hành động của Yêu Yêu lập tức thu hút sự chú ý. Triệu Vô Ưu gật gù hài lòng: “Đồ từ đến giờ luôn lòng nhân hậu.”

Chịu đủ ba đòn, Nhạc Quy chính thức loại. Yêu Yêu cũng ăn hai đòn khá nặng, đó mới dựng kết giới, một chân đá Nhạc Quy văng xuống .

Nhạc Quy chuẩn sẵn sàng tư thế ngã lăn đất, ai dè lăn đến mép đài thì thể như mất kiểm soát, trực tiếp... bay ngược trở giữa đài.

“Ngươi cái gì đó?” Yêu Yêu nổi giận, gân cổ gào lên.

Nhạc Quy mặt mày nhăn nhó, trong lòng cũng kêu trời: [Ta còn đang cái gì đây !] 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ma-quan-nghe-thay-ta-muon-cong-luoc-han/chuong-62.html.]

Ngân hà lấp lánh

Luồng công kích càng lúc càng mãnh liệt gào thét lao tới, Yêu Yêu giận sốt ruột lao tới, nhưng vẫn chậm một bước. Nàng chỉ thể trơ mắt linh lực ngút trời che kín trời đất tràn về phía Nhạc Quy.

Ánh sáng trắng bùng lên, bộ thí luyện đài chìm trong quang mang chói lóa.

“Phàm nhân đó chắc c.h.ế.t .”

“Không ai bảo vệ, còn dám đài? Muốn c.h.ế.t cũng cần kiểu .”

“Ngốc quá ! Có thể trốn mà chịu trốn, còn đ.â.m đầu gì?”

Dưới đài, ánh sáng trắng lấp đầy cả sân đấu mà bàn tán sôi nổi. Lý Hành Kiều mấy sư ấn chặt đất, một nửa gương mặt ép méo đến biến dạng, đôi mắt đỏ hoe vẫn cố gắng hướng về phía đài mà .

Một thoáng , ánh sáng thí luyện đài tan , pháp khí cũng ngừng bắn, mây mù tản , trận đầu kết quả.

Yêu Yêu lúc cũng dính hai vết thương nặng, cánh tay rạch toạc, ôm lấy vết thương mà thất thần chằm chằm Nhạc Quy.

Nhạc Quy rụt cổ , gượng gạo vẫy tay chào: “Hế… lô…”

Tấm lưng căng cứng của Yêu Yêu bỗng thả lỏng.

“Nàng thế mà còn sống?”

Không ai đài la lên một tiếng, lập tức cả đám xôn xao. Có kẻ mắt tinh lập tức chỉ Nhạc Quy: “Không đúng! Trên nàng pháp khí phòng ngự!”

“Nàng gian lận! Nên loại mới đúng!”

Tấm chắn Nhạc Quy từ từ tan . Nàng bật dậy xoa xoa eo, trợn mắt cãi : “Có quy định nào trận đầu dùng pháp khí phòng ngự ?”

Mọi : “…”

quy định rõ ràng thật.

Chỉ là trận đầu chủ yếu kiểm tra năng lực phòng ngự của các tử, theo lẽ công bằng thì ai cũng tự giác mang theo pháp khí, bằng khác gì so tài bằng tiền giữa các tông môn?

Nhạc Quy câu đó, tiểu linh đồng phụ trách trọng tài cũng lúng túng, đành ngẩng đầu về phía đài quan sát.

Loading...