“Dơ.” Trong đáy mắt Đế Giang thoáng hiện vẻ ghét bỏ.
Nhạc Quy theo ánh mắt cúi đầu xuống, mới thấy váy lấm bùn vì quỳ xuống đất.
Từ khi đem bộ quần áo chức năng tự sạch bán với giá ba ngàn lượng, nàng chỉ mặc vải thô của phàm, bẩn là chuyện thường. Mấy hôm còn dựa mấy tông chủ Hợp Hoan Tông dọn sạch giúp mới miễn cưỡng duy trì vẻ tươm tất, nhưng chỉ cần sơ ý thì dính bẩn ngay.
Nàng phủi đám bùn ở đầu gối xuống, định ngẩng đầu gì đó thì ngón tay Đế Giang chạm lên trán nàng.
Trải qua một quá dài khiến nghẹt thở khiến mê say , từ đó về mỗi động tác , Nhạc Quy đều theo phản xạ né tránh, cũng , nhưng vẫn chậm một bước.
Linh lực lạnh buốt truyền đầu, khiến nàng giật nảy , nhưng cảm nhận rõ ràng các vết thương đang nhanh chóng khép miệng, cơn đau nhức vì lăn lê bò trườn đài tỷ thí cũng trong khoảnh khắc tan biến. Đến khi Đế Giang thu tay , nàng cảm thấy tinh thần phấn chấn hẳn lên, dậy mới phát hiện váy áo sạch, còn sạch hơn cả lúc tông chủ Hợp Hoan Tông thi pháp.
“Cảm ơn tôn thượng.” Nàng ngoan ngoãn lên tiếng cảm tạ.
Đế Giang từ cao xuống nàng: “Trận tỷ thí thứ hai của Hậu Thiên Trận, thắng.”
“Tôn thượng, yêu cầu cao ?” Nhạc Quy cố gắng uyển chuyển hỏi .
Đế Giang nàng chằm chằm hồi lâu, : “Dám thua thì g.i.ế.c ngươi.”
【 Đệt đệt đệt đệt đệt! Câu tuyệt đối là thật đấy! 】
Khóe môi Đế Giang khẽ nhếch, xoay rời , Nhạc Quy theo phản xạ vươn tay kéo vạt áo , nhưng chỉ thể trơ mắt bóng tan trong khí.
“Tôn thượng đừng mà! Người còn thắng kiểu gì ! Trận đầu chỉ cần pháp khí phòng ngự là qua, nhưng trận thứ hai là đánh tay đôi mà! Tôn thượng! Tôn thượng!” Nhạc Quy cuống cuồng gọi theo.
chẳng còn ai trả lời nàng nữa.
Nơi từng náo nhiệt phi phàm quanh đài tỷ thí giờ chỉ còn nàng. Nhạc Quy thở phào một , lấy Kính tiên tri trong n.g.ự.c , dốc sức đập xuống đất.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ma-quan-nghe-thay-ta-muon-cong-luoc-han/chuong-65.html.]
Cứ tưởng nàng quên mối thù với Kính tiên tri: “…”
Dùng sức lực phàm nhân để tạo hai vết nứt mặt kính, Nhạc Quy mới thấy hả , trở về tổng đàn Hợp Hoan Tông. Kết quả bước cửa ngoài dự đoán mà gặp ngay “phiên tòa ba đường”.
“Tông chủ.” Nhạc Quy ngoan ngoãn hành lễ, nhưng ngón tay kết ấn vẫn sai động tác.
Tông chủ Hợp Hoan Tông lười chỉnh nàng, chỉ nhàn nhạt hỏi: “Ngọc giản báo danh ngươi giao nộp, khác với lời dặn?”
Ngân hà lấp lánh
Tự xưng “bổn tọa”, xem sự việc khá nghiêm trọng.
Nhạc Quy ho nhẹ một tiếng: “Đệ tử cũng định giấu tông chủ, chỉ là từng hứa với tiền bối , sẽ tiết lộ chuyện cho bất kỳ ai.”
“Tiền bối?” Tông chủ Hợp Hoan Tông nhạy bén ngẩng đầu.
Nhạc Quy đáp: “Dạ, là một vị tiền bối lợi hại. Đệ tử tên họ ông , chỉ ông tóc bạc, râu dài tới ngực, lúc nào cũng ha hả. Vì tử cho ông một quả đào, nên ông tặng một ngọc giản báo danh.”
Thế gian chỉ năm mươi suất danh ngạch, trong đó năm đại tông môn chiếm ba mươi, các môn phái nhỏ gom mười, mười suất còn là phát ngẫu nhiên, ai sẽ rơi tay tông môn nào.
Nghe Nhạc Quy kể thì chẳng điểm nào sơ hở, nhưng tông chủ cứ thấy gì đó . Trầm mặc một lúc, nàng hỏi tiếp: “Vậy ngươi thông qua ải đầu tiên kiểu gì?”
“Vị tiền bối cho tử pháp khí phòng ngự, bảo rằng sẽ bình an vượt ải.” Nhạc Quy mặt đổi sắc : “Còn cho thêm hai viên thánh dược chữa thương, tử ăn xong, vết thương khỏi hẳn.”
Tu sĩ thính lực nhạy bén, khứu giác cũng , chắc chắn thể phát hiện mùi m.á.u còn vương nhạt nàng. Thay vì để tông chủ chất vấn thì hơn cứ tự khai .
Tông chủ chằm chằm nàng một lúc, : “Lại đây.”
Nhạc Quy ngoan ngoãn bước tới, thấy tay nàng đặt hờ lên vết thương của cũng hề sợ, chỉ im lặng chờ.
Rất lâu , tông chủ mới thu tay : “Quả nhiên khỏi hẳn.”