“Ngươi đến bây giờ, vẫn y như .” Tiểu nữ hài quỷ bật một tiếng, đầy hàm ý khó lường, bàn tay đang siết lấy trái tim bắt đầu dùng sức.
Người oán độc nàng: “Giết cha g.i.ế.c , nhân quả tuần , ngươi nhất định sẽ gặp báo ứng… sẽ gặp báo ứng…”
Tiểu nữ hài quỷ dễ dàng bóp nát quả tim, m.á.u thịt tanh tưởi theo kẽ tay khô gầy rỉ , phụ nữ phát thêm một tiếng nào, thể với tốc độ mắt thường cũng thấy , tan chảy thành một vũng m.á.u đỏ thẫm.
Tiểu nữ hài quỷ đột nhiên nhớ tới đoạn nhân sinh ngắn ngủi của , nhớ tới những đêm trăng sáng, bà từng ôm nàng mà khe khẽ hát ru, mỗi hát xong một khúc, bà đều hái một đóa hoa dại để che vết thương nàng, buồn bã : “Kiếp đầu thai một gia đình bình thường, đừng nữ nhi của nữa…”
Khuôn mặt bà cũng dần tan như nước, tiểu nữ hài quỷ nhẹ nhàng vuốt ve vũng m.á.u thịt méo mó : “Kiếp nữ nhi của ngươi… Làm trượng phu của ngươi.”
Khuôn mặt bà tan rã kẽ tay nàng, rơi xuống mặt đất. Lực lượng giam cầm Nhạc Quy cũng theo đó biến mất. Nhạc Quy giống như c.h.ế.t đuối bò lên bờ, lập tức thở hồng hộc từng .
Ngân hà lấp lánh
“Cái … A Hoa?” Nhạc Quy dè dặt gọi.
Tiểu nữ hài quỷ dậy, lướt nhẹ trong mặt kính: “Đi thôi.”
“À… Ừ, .” Nhạc Quy nên gì, chỉ đành ngoan ngoãn dậy ngoài. Chỉ là khi sắp tới cửa, nàng mơ hồ cảm thấy lưng lạnh toát, theo bản năng đầu .
【A a a a… cái gì chứ?】
Nhạc Quy thấy vũng m.á.u đất bắt đầu sôi trào, suýt nữa vững. Trong lòng chiếc gương thì bình tĩnh: “Vì tu luyện mà mất nhân tính, khi chết, ngay cả hồn linh cũng còn, cũng là bình thường thôi.”
Trong lúc chuyện, vũng m.á.u bành trướng lên gấp trăm , tiếp tục phình ngừng, dường như sắp phá nát cả căn phòng. Nhạc Quy hoảng hốt lui ngoài sân, chỉ thấy mặt m.á.u thường xuyên lóe lên hai khuôn mặt dữ tợn, gào rú lao về phía nàng.
“Không lượng sức !”
Tiểu nữ hài quỷ hiện , trong chớp mắt biến thành hình thể còn lớn hơn cả vũng máu, há cái miệng khổng lồ nuốt chửng nó chỉ trong một ngụm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ma-quan-nghe-thay-ta-muon-cong-luoc-han/chuong-88.html.]
【Nàng… hình như nuốt thủy thi cha .】
“Ọe…” Nhạc Quy ôm tường: “Ọe ọe ọe…”
Nàng nôn đến mức sống bằng chết, đến khi tiểu nữ hài quỷ trở về kích cỡ bình thường, mới yếu ớt giơ ngón tay cái với nàng: “Ngươi cũng lợi hại ghê, bãi đồ to như mà ngươi nuốt một ngụm luôn. Ngươi tích bao nhiêu linh lực suốt mấy ngàn năm hả?”
“Làm giao dịch thì câu nệ bao nhiêu.” Tiểu nữ hài quỷ thẳng thắn: “Chủ yếu là Tôn thượng đó cho sáu ngàn năm tu vi.”
Nhạc Quy sững sờ: “Cho ngươi bao nhiêu cơ?”
“Sáu ngàn năm.” Nhắc đến việc , tiểu nữ hài quỷ liếc nàng một cái: “Nếu vì một nào đó, hiện giờ bộ lực lượng của , sớm thoát khỏi sự kiềm tỏa của kính tiên tri .”
“Chờ .” Nhạc Quy nôn đến rã rời, hồi lâu mới định thần: “Hắn hình như tổng cộng chỉ sống một vạn năm thôi mà? Cho ngươi sáu ngàn, đó trị thương mất hai ngàn. Vậy giờ chỉ còn...”
“Chỉ còn hai ngàn năm tu vi.” Tiểu nữ hài quỷ xác nhận: “Ngươi nghĩ vì nhanh chóng giải quyết đám ? Không bởi sợ động tĩnh lớn quá sẽ đoán đang ngang bằng tu vi với Tôn thượng, từ đó suy luận thực lực hiện giờ đại tổn hao ? Bên ngoài là đại năng tiên phàm hai giới, nếu bọn họ sự thật . Ngươi nghĩ họ sẽ buông tha cho Tôn thượng ?”
“Vừa chẳng động tĩnh đủ lớn ?” Nhạc Quy khô miệng . Giờ thì nàng hiểu câu “Đế Giang tu vi tổn hao” nghĩa là gì .
Tiểu nữ hài quỷ mặt đổi sắc: “Chỗ là gian kết giới phong bế độc lập, cố ý giải quyết khi nó vỡ, bên ngoài gì .”
Nhạc Quy im lặng chỉ về lưng nàng: “Không vỡ hả? ngươi đục một cái lỗ to tướng kìa.”
Tiểu nữ hài quỷ: “…”
Nhạc Quy cái lỗ lớn thủng cả bức tường, ngẩn một hồi lâu mới ngây ngô hỏi: “Một cái lỗ thôi, chắc cũng nghiêm trọng lắm ha?”
Tiểu nữ hài quỷ: “…”
Tại khu vực gần đài thí luyện, ai nấy đều trông thấy tầng mây ma khí màu tím đang xoay cuộn ở phương đông nam. Phần lớn tu sĩ hiểu chuyện gì đang xảy , chỉ nhóm Đế quân tiên giới là đáy mắt thêm vài phần trầm ngâm, đồng loạt về phía Đế Giang.