Hắn tiến đến lấy chiếc gương cổ mà cô gái nhỏ đang cầm. Lạ , khuôn mặt cô bé vốn dĩ sống động như thật, nhưng ngay khi chiếc gương đồng lấy xuống, sắc mặt cô bé lập tức trở nên xám xịt, ngũ quan khô héo và xẹp xuống. Màu sắc quần áo cũng biến mất theo. Chỉ trong chớp mắt, cô bé biến thành một đống tro bụi ngay mặt chúng .
thấy Na Vương trong quan quách thi biến, tình trạng gần như giống hệt trong cơn ác mộng bích họa. Một nỗi sợ hãi kìm , từ lòng bàn chân xộc thẳng lên đỉnh đầu, dọa hồn vía bay tán loạn. dám thêm nữa.
cùng hai vác Lão Đĩa Thuốc đang bất tỉnh lưng, chạy mật đạo. Chúng cố sức đẩy cánh cửa đá đóng , chạy trối c.h.ế.t trong con đường hầm khúc khuỷu, ngoằn ngoèo, lúc cao lúc thấp. Đèn pin rơi mất cũng mặc kệ, mò mẫm trong bóng tối, vấp ngã liên tục một hồi lâu. Nghe phía động tĩnh gì, chúng mới dừng . Ba bệt xuống đất thở dốc "hù hù", tim đập như nhảy khỏi lồng ngực.
lấy , thấy bốn phía tối đen chút ánh sáng, liền lấy chiếc đèn pin dự phòng . Ánh sáng chiếu thẳng Mặt Dày .
Mặt Dày : “Mẹ kiếp, thật là kích thích. Chúng … c.h.ế.t ?”
bất lực lắc đầu. Quay sang Lão Đĩa Thuốc, mặt trắng như giấy, ý thức mất , tình hình vô cùng nguy hiểm. khỏi âm thầm lo lắng, thật sự sợ gặp ba dài hai ngắn (ý chỉ sắp c.h.ế.t, vì quan tài dùng ba tấm ván dài và hai tấm ván ngắn). Lại tự nhủ: “Không c.h.ế.t trong quan tài ngọc là quỷ là quái, tóm là đối phó nổi. Thoát thì cứ thoát, sống thêm ngày nào ngày đó, thể để Mặt Dày và Điền Mộ Thanh cũng mất mạng.”
dùng đèn pin soi sáng, bảo Điền Mộ Thanh dùng khăn tay băng bó vết thương tay cô . Vết cắt sâu, chảy khá nhiều máu. Trong lòng chợt nảy một ý nghĩ, liền hỏi: “Cô là ai?”
Điền Mộ Thanh một cái, : “Anh những lời kỳ quái gì nữa?”
: “Không lời kỳ quái, vài chuyện đúng lắm. Rõ ràng nhện ăn vàng c.ắ.n c.h.ế.t sáu tên thổ phỉ, nhưng khi chúng đến gần chúng , đột nhiên tản . Lúc đó thấy m.á.u tay cô nhỏ xuống đất, những con thổ nhện (nhện đất) ăn nhả xương đó liền chạy tứ tán. Cô cố ý rạch tay ? Tại chúng sợ m.á.u của cô?”
Điền Mộ Thanh : “Anh nghĩ quá nhiều . chỉ là vô ý chân đèn đồng cắt trúng tay.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ma-thoi-den-mo-ma-o-tien-don/chuong-103-guong-dong-u-linh.html.]
Yukimiko - (Tuyết Mỹ Tử)
Mặt Dày : “ thấy nó dọa đến ngu . Nói về máu, Lão Đĩa Thuốc chẳng cũng chảy m.á.u lênh láng cả sàn đó ?”
với Điền Mộ Thanh: “Không đơn giản như . Cô là một cô gái trẻ đơn độc, và Lừa Gai nhảm vài câu tàu hỏa, liền đến vùng núi hoang vắng . thấy cô bình tĩnh biến cố, can đảm hơn Lão Đĩa Thuốc nhiều, luôn vẻ nặng lòng tâm sự. Cô sợ hai cỗ quan tài trong địa cung, dường như ít bí mật của mộ cổ núi Gấu Nghe. đó chỉ là cảm giác của , cho đến khi thấy cô rạch tay chảy máu, dọa lùi những con nhện ăn vàng trong quan tài ngọc, càng khiến thấy cô…”
Điền Mộ Thanh : “Mấy cứu khỏi tay đám thổ phỉ của Phật Gia Hoàng, vô cùng ơn. Còn là ai, tùy thì .” Nói đến đây, khóe mắt cô đỏ, suýt bật .
Mặt Dày với : “Đang lúc nguy hiểm thế , mày chọc cô gì?” Hắn sang với Điền Mộ Thanh: “Cô đừng để ý đến thằng nhóc . Nó xem phim truyền hình Liêu Trai nhiều quá, dọa mất mật , mơ cũng tưởng nữ quỷ đến tìm.”
: “Nữ quỷ trong phim truyền hình Liêu Trai đứa nào đứa nấy trang điểm đậm, như gái quê , gì mà sợ, kém xa so với miêu tả trong tiểu thuyết.”
Mặt Dày : “Phim truyền hình Liêu Trai chuyển thể thành tiểu thuyết hồi nào ? Sao ?”
để ý đến câu hỏi ngu ngốc của Mặt Dày, với Điền Mộ Thanh: “Cô cũng vô dụng. thể nhầm . Hôm nay nếu lời sai dù chỉ nửa câu, …”
Vừa thốt , chợt nhớ đến ngày hôm , chúng gặp Dì Rắn (Snake Aunt) ở nhà trọ Gò Giày Cỏ. Nhờ chiếc mặt nạ vỏ cây mặt xác c.h.ế.t trong quan tài dọa đuổi Dì Rắn . Truy tìm nguyên nhân, thì là do thạch hoàng (hoàng thạch) mặt nạ vỏ cây. Thứ đó thể tránh rắn rết côn trùng. Chúng lo sợ gặp Dì Rắn, liền cạy một miếng thạch hoàng nhét túi mỗi . Những con thổ nhện trong địa cung, là của thạch hoàng xua đuổi? Vậy chẳng trách lầm Điền Mộ Thanh ?
Lời một nửa, lập tức đổi giọng: “Nếu sai thì coi như gì. Chẳng là vì xem cô là ngoài . Giữa chúng , cần gì phân biệt. thấy nơi thể ở lâu, chúng thở dốc vài , tiếp tục chạy trốn ngoài.”
Điền Mộ Thanh hiểu đột nhiên đổi lời, nhưng cũng ý trách móc. Chúng lo lắng quái vật xác c.h.ế.t trong phòng quách chính điện sẽ đuổi theo, nghỉ ngơi một lát, vác Lão Đĩa Thuốc lên lưng, tiếp dọc theo đường hầm mộ. Đến cuối đường, là một cánh cửa đá thấp. Chui khỏi đó, thấy sương trắng mịt mù, cỏ dại che phủ. Phía là gò đất phong (mộ) cao thấy đỉnh, hóa chúng thoát khỏi địa cung. Không từ lúc nào, mặt hồ biến mất. Mái nhà xung quanh bao phủ bởi đất bùn, trông như những ngôi mộ chất đống.
Trong lúc kinh ngạc, chúng cũng dám nán trong ngôi làng âm u ghê rợn , băng qua từng khu nhà khỏi làng.
Gò đất phong của mộ cổ núi Gấu Nghe nhô lên khỏi mặt hồ, địa phương gọi là Tiên Đôn. Chúng mới , đó là một đỉnh núi. Vô ngôi nhà chân núi là ngôi làng của dân Na canh giữ lăng mộ hàng ngàn năm . Sau , bộ khu vực chìm xuống đáy hồ, chỉ đỉnh núi nhô lên mặt nước. Phía Bắc hẳn là Hang Cá Khóc ở Gò Giày Cỏ.
Lúc , về phía Bắc, chợt thấy tiếng sấm rền vang, trời đổ mưa. Sương mù mắt tan, chỉ thấy rừng cây dày đặc san sát, phương xa bao phủ bởi bóng tối thăm thẳm thể đoán .