Vừa , ánh nến quá mờ, chiếu mặt cô bé, còn rõ mặt, chỉ thấy một cái bóng lờ mờ, chớp mắt biến mất. Lớp bụi tích tụ ở góc tường hề để dấu vết nào. Trừ phi là hữu hình vô chất ( hình dạng nhưng vật chất), mới thể như .
nghĩ, cô bé lẽ là một oan hồn trong miếu Na. giọng cô bé quá nhỏ, rõ. Tại cô bé đột nhiên quỳ lạy ? Những lời cô bé ý nghĩa gì? Có cầu xin giúp đỡ? Cô bé c.h.ế.t như thế nào?
Mặt Dày vỗ vai một cái, hỏi: “Sao mày vẫn chằm chằm tường thế, thật sự ma ám ?”
với Mặt Dày: “Hai Da Mặt (Mặt Dày), mày đừng hù dọa tao từ phía nữa, dọa c.h.ế.t đền mạng !”
Yukimiko - (Tuyết Mỹ Tử)
Mặt Dày tò mò kỹ góc tường, : “Rốt cuộc mày thấy gì ?”
: “Không gì cả. Chúng mau rời khỏi miếu Na, ngoài bằng hang động thôi.”
Mặt Dày : “Không thể nào. Đôi mắt mày tinh ranh như chuột, chắc chắn thật. Chỗ báu vật ?”
nhỏ: “Trong miếu Na ma đấy. Mày tin thì tin, tin thì tự ở đây mà canh. Tao đây.”
Mặt Dày : “Sợ ma mà còn dám trộm mộ ?” Hắn chỉ là tin, một tay cầm đuốc, một tay quét lớp bụi ở góc tường. Phía tường vài viên gạch đá, chạm lắc lư nhẹ. Hắn càng thêm tò mò, cạy gạch thì phát hiện bên trong tường một lỗ hổng.
lập tức giật , vội vàng kéo Mặt Dày , : “Đừng ! Bên trong ma đấy!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ma-thoi-den-mo-ma-o-tien-don/chuong-107-guong-dong-u-linh.html.]
Mặt Dày chịu . Hắn đinh ninh báu vật, hất tay , cầm đuốc chui mặt.
thầm mắng, nhưng sợ gặp chuyện bất trắc, đành cắn răng theo.
Bên trong là một thạch thất (phòng đá) hẹp và âm u. và Mặt Dày dùng đuốc soi , thấy một cô bé đang chân tường, bất động, trong lòng ôm một vật màu đen tối sầm. Cô bé mặc trang phục đồng nữ, giày màu xanh két (parrot green), trông như trang phục diễn tuồng. Đã c.h.ế.t bao nhiêu năm , nhưng khuôn mặt vẫn như còn sống, quần áo màu sắc tươi sáng, khác gì sống. Không hiểu vì bảo quản đến thế.
Mặt Dày chỉ t.h.i t.h.ể cô bé, : “Là xác c.h.ế.t thôi, ma quỷ ở ?”
thấy cô bé chừng tám, chín tuổi, đến mười tuổi, c.h.ế.t trong thạch thất ngàn năm, mà vẫn y như sống, còn hiện hồn mặt . Chắc chắn điều kỳ lạ ẩn giấu. Cô bé bảo đừng động cái gì?
Mặt Dày : “Cô bé c.h.ế.t cũng lâu , mà chẳng hề đổi gì, khi sắp biến thành cương thi thì ? Để mặc ở đây thì hai em cũng đành lòng. Hay là chôn nó , khỏi loạn.”
: “Chôn cất c.h.ế.t là việc của nhân đức, sai. mày đừng vội tay, đợi tao xem rõ .”
Mặt Dày : “Sao mà lằng nhằng thế. Mau tay , đào hố chôn xác. Chôn xong còn ngoài tìm đường, sớm rời khỏi cái nơi quỷ quái .” Vừa , bước tới, thấy cô bé ôm một chiếc gương đồng trong tay, mừng rỡ : “Còn cả gương đồng cổ ?”
bảo Mặt Dày đừng động chiếc gương đồng đó. Dù chiếc gương cũng soi nữa. Cô bé c.h.ế.t vẫn ôm chặt chiếc gương đồng buông, một ngàn năm hề dịch chuyển. Mày thử nghĩ xem, chiếc gương đó soi c.h.ế.t hàng ngàn năm, dùng để soi sống thì quá xúi quẩy . Còn ai dám soi mặt gương nữa. Mày mày sẽ thấy gì trong gương ?
Mặt Dày : “Mày đúng là tự hù dọa . Tao soi gương đồng cho mày xem…” Vừa , tiến đến lấy chiếc gương cổ mà cô gái nhỏ đang cầm. Lạ , khuôn mặt cô bé vốn dĩ sống động như thật, nhưng ngay khi chiếc gương đồng lấy xuống, sắc mặt cô bé lập tức trở nên xám xịt, ngũ quan khô héo và xẹp xuống. Màu sắc quần áo cũng biến mất theo. Chỉ trong chớp mắt, cô bé biến thành một đống tro bụi ngay mặt chúng .