Mặt Dày : “Lời mày giống như gì, hoặc là bậy bạ dùng não. Mày bình thường một chút ?”
: “Mày tao hết . Ngôi làng biến mất hơn ngàn năm. Con sống bao lâu? Cô cũng chỉ hai mươi hai, hai mươi ba tuổi. Làm thể những chuyện xảy từ lâu như ?”
Mặt Dày : “Hiểu , chúng cô lừa! Tao sở dĩ thiệt là vì quá thật thà, quá dễ tin khác. Một lòng thành thật, đổi là mũi tên lạnh đ.â.m tim (sự lừa dối). Mày xem cô lòng ở , ý hướng về ?”
Yukimiko - (Tuyết Mỹ Tử)
: “Tao tin những gì cô đều là sự thật. Chỉ là trong đó những chuyện chúng nghĩ đến, đúng hơn là dám nghĩ.”
Mặt Dày : “Vậy cô vẫn là của Làng Lòng Đất Ngàn Năm Kỳ Lạ? Cũng ăn thịt Thổ Long Tử mà trường sinh bất tử, biến thành quái vật xác sống như Phùng Dị Nhân?”
: “Tuyệt đối . Cho nên tao mới cái đầu mày mọc thừa. Mày nghĩ xem cô cùng chúng cổ mộ Làng Lòng Đất Ngàn Năm Kỳ Lạ, đường xảy chuyện gì?”
Mặt Dày : “Xảy chuyện gì? Chẳng là đụng độ bọn trộm cướp Hoàng Phật Gia, suýt c.h.ế.t trong địa cung cổ mộ. Không là xui xẻo may mắn, c.h.ế.t trong địa cung, kẹt trong cái làng . Mấy chuyện liên quan gì đến cô ? Tao bảo mày đừng vòng vo nữa, mau xem rốt cuộc mày điều gì?”
: “Mày chỉ một mà hai, hai ba. Thực mày chú ý một chút là sẽ nghĩ thôi.”
Mặt Dày : “Chẳng lẽ khi Na Bà c.h.ế.t thảm, cái đầu ở làng biến thành lồng đèn đầu . Thi thể đầu trốn thoát khỏi Làng Lòng Đất Ngàn Năm Kỳ Lạ, tìm cái đầu ở đó, bây giờ về ngôi làng ? Cô để gì?”
: “Cô Na Bà, cũng Na Vương, thậm chí bất kỳ nào trong làng. một câu mày đoán đúng , cô trốn thoát ngoài ngày làng diệt vong đó. Ban đầu tao đoán cô là ai, cho đến khi phát hiện một manh mối trong miếu Na. Mày nhớ bóng ma trong chiếc gương đồng ? Đứa bé gái đó thấy cô thì quỳ xuống dậy…”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ma-thoi-den-mo-ma-o-tien-don/chuong-121-long-den-dau-nguoi.html.]
Mặt Dày : “Có chuyện đó. Mày con quỷ nhỏ trong gương đồng, khi c.h.ế.t là hầu hạ cô ?”
: “Sao mày vẫn hiểu rõ? Trong gương đồng ma . Chỉ là một bé gái trốn thạch thất miếu đường để tránh tai họa khi làng tàn sát, kết quả c.h.ế.t kẹt ở bên trong . Xác c.h.ế.t cứ soi bóng cổ gương, ngàn năm động đậy. Cổ đồng kính là một báu vật, bản nó linh khí, nhưng thành hình. Có bóng hình của xác c.h.ế.t bé gái, nó tích tụ hình ảnh mà thành hình, biến thành bóng ma (u linh). Đứa bé gái bóp cổ hai thằng , thực chính là bản chiếc cổ đồng kính đó, liên quan gì đến đứa bé gái kẹt c.h.ế.t trong thạch thất. Nói mày hiểu ?”
Mặt Dày gãi đầu : “Đại khái là hiểu . Không… mày tao hiểu điều gì?”
: “Mày đúng là đầu óc gỗ mun (ngu si)! Tao đến nước mà vẫn thông? Tao hỏi mày, tại bóng ma gương đồng thấy cô quỳ xuống dậy, đó biến mất?”
Mặt Dày : “Đó là… tại ? Tao thật sự nghĩ tới. Tại nó sợ cô ? tao thấy cô chuyện hòa nhã, hiểu đạo lý kiểu cách (kiều tình). Gặp hai thằng cãi cùn như mà kiểu cách, đời cũng nhiều. Người như thì gì mà sợ?”
: “Mày vẫn hiểu. Bởi vì cô là chủ nhân của chiếc gương đồng. Nô tài thấy chủ nhân, chẳng lẽ quỳ?”
Mặt Dày : “À, hóa là như thế. Cô cướp cái gương đồng của chúng ? Chuyện còn đau hơn việc cắt xương sườn của tao nữa. Tao tám trăm . Tao thấy cô cũng chắc cướp của tao. Đến lúc đó mày giúp ai? Với những gì mày đây, tao nghi ngờ mày những khoanh tay , mà còn thấy sắc quên nghĩa, khuỷu tay hướng ngoài (theo ngoài), ném pháo trong (đánh úp đồng đội).”
: “Đến lúc nào mà mày còn để bụng những chuyện liên quan đó. Mày nghĩ xem chủ nhân của chiếc gương đồng là ai? Đó là !”
Mặt Dày : “Không thì là ma ? Mày đó cô ma. Chẳng tự lẩn quẩn ?”
: “Trong làng chỉ sinh sống. Theo ghi chép bích họa của Kho Báu Điện Na Vương, Gương Đồng Hoa Văn Thần Cầm luôn thờ phụng trong miếu Na. Đó là nơi ở ? Cho nên tao nghĩ cô là của ngôi làng …” Nói đến đây, bản cũng căng thẳng, hạ giọng xuống thấp hơn: “Cô là Na Thần của ngôi làng !”