Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Mặc Dù Chỉ Là Lv 1 Cùi Bắp, Nhưng Vẫn Cực Kỳ Mạnh (Vô Hạn Lưu) - 117

Cập nhật lúc: 2025-06-10 17:08:57
Lượt xem: 25

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Ux8gfDXfh

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Một cơn chấn động trào lên trong lòng Tằng Nhàn Tình.

Một người chơi cấp 1... sao lại khiến Chung Huyễn phải đích thân truy đuổi?

Bạch Thu Diệp vẫn bình tĩnh hỏi tiếp: “Nếu anh không định g.i.ế.c tôi, vậy tại sao lại theo tôi vào phó bản này? Anh tìm thấy tôi bằng cách nào?”

“Quảng cáo tuyển dụng của Chung Dĩnh, tôi đã động tay vào rồi.” Chung Huyễn cười nhạt. “Bất kỳ ai từng sử dụng nó đều sẽ bị tôi khóa mục tiêu.”

Anh ta không giải thích thêm bằng cách nào mình có thể trực tiếp vào phó bản này, nhưng Bạch Thu Diệp hiểu rõ: chỉ một cái bẫy quảng cáo là không đủ. Nhất định Chung Huyễn còn giở thêm nhiều thủ đoạn khác nữa.

"Về chuyện báo thù mà cô vừa nói, hoàn toàn vô lý." Chung Huyễn bình thản lên tiếng: "Chung Dĩnh sống hay c.h.ế.t là lựa chọn của nó. Tôi không có lý do gì để thay nó báo thù. Hơn nữa, cô đâu phải người g.i.ế.c nó."

Bạch Thu Diệp thoáng sững sờ. Cô từng cho rằng mọi chuyện Chung Huyễn làm đều là vì người thân. Nhưng lời nói của anh ta lúc này lại đi ngược hoàn toàn với những hành động trước đó.

Cô nhìn anh ta, hỏi thẳng: "Nếu không phải vì báo thù, vậy sao anh cứ nhắm vào tôi?"

Chung Huyễn đáp bằng một tiếng thở dài, ánh mắt bình tĩnh nhưng lại khiến người ta lạnh sống lưng: "Cái c.h.ế.t của nó khiến tôi mất mặt. Tôi không thể chịu được việc một đứa cấp 1 gà mờ như cô lại dẫm lên đầu tôi mà sống."

Bạch Thu Diệp cau mày, không nén được bực tức: "Anh bị thần kinh thật rồi!"

"Đúng, tôi bị bệnh." Chung Huyễn tiến thêm một bước, hơi cúi người xuống, đôi mắt sắc như d.a.o ép thẳng về phía cô: "Sau khi trò chơi này bắt đầu, còn ai được xem là bình thường nữa? Cô tưởng mình không điên chắc?"

Anh ta cố tình bước vào khoảng cách tấn công của Bạch Thu Diệp, chẳng hề có chút phòng bị nào. Hành động đó như thể đang tuyên bố: Cô chẳng làm gì được tôi đâu.

Ngay lúc đó, con quỷ anh bên cạnh bỗng chuyển động. Đôi mắt nó ánh lên vẻ oán độc, nhìn chằm chằm vào Bạch Thu Diệp – người đang cầm nửa đoạn dây rốn còn lại. Nó giơ bàn tay nhỏ xíu nhưng khô quắt lên, trông vừa kỳ dị vừa đáng sợ.

Không chút do dự, Bạch Thu Diệp ném sợi dây rốn về phía mặt Chung Huyễn.

Quỷ anh như chó đói thấy thịt, lập tức lao đến. Nhưng khi còn cách nạn nhân vài bước, nó đột nhiên khựng lại. Một lực kéo vô hình nào đó khiến nó ngập ngừng giữa không trung, rơi vào trạng thái mơ hồ, như bị phân tán mục tiêu.

Chung Huyễn giật mạnh sợi dây rốn dính m.á.u khỏi mặt mình, gương mặt vặn vẹo, trông chẳng khác gì dạ xoa dưới địa ngục. Anh ta nghiến răng: "Cô tưởng ném cái này cho tôi là xong chuyện sao?"

Không chần chừ, Bạch Thu Diệp kéo tay Tằng Nhàn Tình lao thẳng về phía hành lang.

Quỷ anh ngửi thấy mùi m.á.u vẫn còn vương trên tay cô, lập tức quay ngoắt lại đuổi theo.

"Bà nghỉ đủ chưa?" Bạch Thu Diệp hỏi nhanh.

"Đủ rồi!" Tằng Nhàn Tình vừa thở vừa nói: "Hóa ra cô nói chuyện với tên đó là để câu giờ! Nhưng chẳng phải bây giờ chúng ta lại quay về điểm xuất phát rồi à?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mac-du-chi-la-lv-1-cui-bap-nhung-van-cuc-ky-manh-vo-han-luu/117.html.]

"Đúng là vạch xuất phát," Bạch Thu Diệp vừa chạy vừa nói: "Nhưng lần này, cũng là điểm kết thúc của hắn."

Tằng Nhàn Tình chưa hoàn toàn hiểu, nhưng vẫn cắm đầu chạy theo. Khi hai người vòng một vòng quanh tầng năm, bà mới dần nhận ra điều bất thường: nơi nào có quỷ anh, nơi đó không có cương thi. Đám cương thi phía trước như bị ép phải tránh đường, chạy tán loạn.

Chạy hết một vòng, bọn họ vừa hay quay về vị trí ban đầu – nơi có một đám cương thi đang ùn ùn kéo về phía cầu thang.

Đứng chắn ngay trước mặt là Chung Huyễn.

Lúc này, đám cương thi đang hoảng loạn né quỷ anh nên cũng không rảnh tay tấn công anh ta. Chung Huyễn vẫn giữ nguyên vẻ mặt bình tĩnh, như thể đã lường trước mọi chuyện.

Nhưng rồi, từ tay Bạch Thu Diệp xuất hiện một con d.a.o nhỏ, lưỡi d.a.o mảnh, sắc lạnh, trên đó vẫn còn vết m.á.u đã khô. Chung Huyễn vừa liếc đã nhận ra – đó chính là con d.a.o anh ta từng dùng để g.i.ế.c Cát Tử Hiên.

Không để mất thời cơ, Bạch Thu Diệp ném mạnh con d.a.o về phía đầu anh ta. Động tác sắc bén, không chút do dự.

Chung Huyễn theo bản năng né tránh. Con d.a.o sượt qua má, để lại một vết cắt dài rỉ máu.

Anh ta nhìn cô, cười khẩy: "Tự tay g.i.ế.c tôi, cô sẽ mất 1000 vé sinh tồn. Hơn nữa, quỷ anh sẽ ám cô mãi mãi. Cô không hiểu chuyện đơn giản vậy sao? Đúng là hạng cấp 1."

Nhưng vừa dứt lời, đám cương thi xung quanh bỗng dừng lại, đồng loạt quay đầu, như thể ngửi thấy mùi gì đó khiến chúng phát điên.

Chung Huyễn cảm thấy bất an, lập tức nín thở. Nhưng vết thương trên má vẫn không ngừng chảy máu, mùi m.á.u lan trong không khí.

Mộng Vân Thường

Đám cương thi như bọn nghiện bị kích thích. Những móng vuốt sắc nhọn bấu vào quần áo anh ta, từng bước một ép sát lại gần.

Bạch Thu Diệp dừng chân, quay đầu lại, nở một nụ cười lạnh lùng: "Tôi chẳng ngu gì mà phí 1000 vé vì anh. Nhưng tôi tôn trọng cấp bậc của anh, vì thế tôi biết... anh chắc chắn sẽ né được."

Cô cố tình.

Chung Huyễn nghiến chặt răng, suýt nữa thì gãy cả hàm. Nhưng anh ta không dám manh động, bởi lũ cương thi điên cuồng xung quanh chỉ chực chờ sơ hở là lao vào xé xác.

Bạch Thu Diệp không để lỡ thời cơ, quay sang ra lệnh: “Xuống tầng!”

Tằng Nhàn Tình lập tức phản ứng, cùng cô chạy vội xuống cầu thang. Quỷ anh phía sau cũng bắt đầu bò theo, động tác quái dị nhưng tốc độ thì cực nhanh.

Lúc này, lũ cương thi vốn bị quỷ anh áp chế không còn sợ hãi nữa, nhanh chóng chuyển mục tiêu, đồng loạt quay lại bao vây Chung Huyễn.

Xoẹt—

Một cái móng vuốt sắc lẹm cào rách tay áo Chung Huyễn, kéo theo vết cào sâu hoắm trên cánh tay. Chất độc cương thi theo vết thương lan vào máu, chạy dọc theo mạch m.á.u thấm dần vào tim. Anh ta cảm thấy cơ thể mình bắt đầu tê liệt, cứng đờ, từng thớ cơ bắp như bị đóng băng lại. Nếu không làm gì ngay, anh ta cũng sẽ trở thành một cương thi không hơn không kém.

Chung Huyễn nghiến răng nhìn theo bóng lưng Bạch Thu Diệp đang khuất dần dưới tầng, đôi mắt đỏ ngầu vì phẫn nộ. Không nói một lời, anh ta lấy sợi dây rốn của quỷ anh ra, nuốt xuống không do dự.

Loading...