Mặc Dù Chỉ Là Lv 1 Cùi Bắp, Nhưng Vẫn Cực Kỳ Mạnh (Vô Hạn Lưu) - 146
Cập nhật lúc: 2025-06-12 16:50:13
Lượt xem: 75
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
Cập nhật lúc: 2025-06-12 16:50:13
Lượt xem: 75
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
Dưới ánh sáng mờ nhạt, Hoàng Dược Bân cúi đầu mắt cá chân ướt của , lông mày chau thành hình chữ “川”, giọng bực bội: “Cô xem thử .”
Bạch Thu Diệp gật đầu: “Cũng . hình như bác sĩ sắp mất .”
Cô giơ đèn pin lên, chiếu về phía chiếc lư hương. Quả nhiên, đằng đó một lối nhỏ quanh co u ám, dẫn đến nơi nào. Vị bác sĩ với gương mặt vô hồn bước lên con đường đó, từng bước nặng nề mà cứng nhắc.
Hoàng Dược Bân sốt ruột: “Giờ đây?”
Chưa kịp thêm ý kiến gì từ Bạch Thu Diệp, thấy cô bắt đầu lục lọi balo như chuẩn sẵn. Vài giây , cô rút một đôi ủng chống nước khác, giọng mang theo sự kinh ngạc pha chút giả vờ vô tội: “Ủa lạ ghê, mang theo hai đôi.”
Hoàng Dược Bân tức đến nghẹn họng. Lúc nãy rõ ràng thấy cô kiểm tra kỹ từng món đồ, còn chính xác xác định vị trí đôi ủng còn , mà bây giờ vẻ như phát hiện một kho báu bất ngờ. Rõ ràng cô cố tình giữ đưa !
Anh nghiến răng: “Được , cho mượn .”
Bạch Thu Diệp liếc , giọng tỉnh bơ: “Không lẽ định trả đôi ủng mang? nhận nha, dễ lây nấm chân lắm.”
“ nấm chân!” Hoàng Dược Bân gầm lên, giọng giấu tức giận: “Hơn nữa, cũng tính trả khi dùng !”
“Vậy thì gọi là mượn,” Bạch Thu Diệp chậm rãi , vẻ mặt nghiêm túc như đang thảo luận điều khoản hợp đồng. “Phải gọi là mua. Năm vé sinh tồn.”
Cô giơ bàn tay năm ngón mặt .
Hoàng Dược Bân suýt nghẹn họng: “Năm mươi? Cô cướp luôn ?”
Bạch Thu Diệp ngẩn , cô thật sự chỉ định lấy năm vé sinh tồn thôi, ngờ cách của khiến hiểu nhầm. ánh mắt cảnh giác, đầy đề phòng của Hoàng Dược Bân lúc khiến cô chợt cảm thấy xúc phạm.
Cô cụp mắt, im lặng kéo ống quần nhét ủng, nét mặt trầm xuống, còn hào hứng như .
Nhận thái độ đổi rõ rệt của Bạch Thu Diệp, Hoàng Dược Bân bắt đầu thấy lo. Vừa tốn bao công sức để phá lớp phòng của cô, nếu bây giờ khiến cô xa cách trở thì tất cả đều đổ sông đổ biển.
“Được , mua.” Anh cắn răng : “Năm mươi vé sinh tồn.”
Nghe , Bạch Thu Diệp chỉ ngẩng cằm lên một góc bốn mươi lăm độ, giọng đầy cảm khái: “Trong mắt , chỉ là bán ép giá thôi ? như .”
Nói cô cúi đầu chỉnh ống quần, nét mặt buồn bã như cả một dòng sông lặng lẽ trôi qua trong lòng.
Hoàng Dược Bân khựng vài giây, chậm rãi lên tiếng: “ đưa một trăm vé sinh tồn, để mua, mà là xin vì hành động .”
Anh thấy cô như sắp phản ứng gì đó thì vội thêm: “Thành ý chân thật, giá trị ít nhất năm mươi vé.”
Nói xong, Hoàng Dược Bân đưa nắm đ.ấ.m về phía cô, như thỏa thuận hòa bình.
Mộng Vân Thường
Bạch Thu Diệp , trong mắt ánh lên vẻ bất ngờ, nhẹ giọng : “Anh đúng là .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mac-du-chi-la-lv-1-cui-bap-nhung-van-cuc-ky-manh-vo-han-luu/146.html.]
Cô giơ nắm đ.ấ.m lên đụng nhẹ tay , nhận lấy một trăm vé sinh tồn từ hệ thống, đó mới đưa đôi ủng chống nước cho .
Hoàng Dược Bân nhận lấy, xỏ chân với thái độ như đang phát tiết cơn giận, đầy dữ dằn.
Ngay lúc đó, giọng hệ thống 09 vang lên trong đầu Bạch Thu Diệp:
〔Hiện tại vé sinh tồn của chủ nhân đạt tiêu chuẩn nâng cấp hệ thống.〕
〔Chủ nhân tiến hành nâng cấp ?〕
Bạch Thu Diệp vẻ vô tình chạm thiết đầu cuối, mở giao diện kiểm tra.
Nâng cấp hệ thống từ cấp năm lên cấp sáu cần tổng cộng 500 vé sinh tồn. Nhờ thêm 100 vé từ Hoàng Dược Bân, cô đủ điều kiện.
Tuy nhiên, chuyện thể quyết định qua loa. Cô hỏi: “Sau khi nâng cấp, thêm tính năng gì?”
Hệ thống 09 trả lời bằng giọng máy móc thường ngày:
〔Tui thể kiểm tra trạng thái cơ thể hiện tại của chủ nhân.〕
Tính năng vẻ quá hữu dụng, nhưng đối với Bạch Thu Diệp, đó thể là bước khởi đầu. Khi quyền hạn của hệ thống tăng lên, cô thể truy cập thêm nhiều thông tin mà bản hiện tại cách nào tự kiểm tra.
Chức năng kiểm tra cơ thể chỉ là phần thưởng phụ. Quan trọng hơn là khả năng phát triển lâu dài.
Cảm thấy tạm chấp nhận , đang trong tâm trạng khá thoải mái khi " ăn lời", Bạch Thu Diệp do dự nữa, xác nhận nâng cấp.
【Đang nâng cấp hệ thống quản lý 09… Thời gian chờ: 10 phút.】
Hoàng Dược Bân thấy Bạch Thu Diệp im lặng nãy giờ, liền đầu hỏi: “Đi ?”
Bạch Thu Diệp vội vàng tắt thiết đầu cuối trong tay, như chẳng chuyện gì xảy : “Đi chứ.”
Hai cẩn thận lội qua đám nước bẩn đọng trong sân, tiến về phía lư hương. Ngay khi đến gần, Bạch Thu Diệp liền thấy một chiếc chìa khóa cũ kỹ trong đó. Cô cúi nhặt lên, như chợt nhớ điều gì: “Thấy cái mới nhớ là chúng vẫn đang trong nhà ma.”
Bóng dáng của bác sĩ phía gần như biến mất. Không để mất dấu, hai lập tức đuổi theo.
Cảnh vật xung quanh dần đổi, cây cối biến mất, đó là những hành lang lắp ghép bằng ván ép quen thuộc của nhà ma. Trước mặt họ, một cánh cửa lớn hiện . Trên cửa treo hình Chung Quỳ, còn xung quanh thì dán chi chít bùa chú màu vàng. Nhìn qua cũng thấy, càng nhiều bùa, cảm giác nguy hiểm càng rõ rệt — hẳn thứ đang phong ấn bên trong thứ đơn giản.
Bạch Thu Diệp thử đẩy cửa, cánh cửa phát tiếng kẽo kẹt nặng nề chậm rãi mở .
Phía cánh cửa còn bác sĩ nữa, mà là một nhân viên của nhà ma mặc trang phục đạo sĩ rẻ tiền, rõ ràng là đóng vai NPC.
Thấy khách bước , đó lập tức nhập vai, giọng gằn khàn: “Các đến đây gì?”
Thấy là thật, Bạch Thu Diệp nhẹ nhõm hơn hẳn. Cô đáp ngay: “Bọn là phóng viên. Nghe nam thanh niên c.h.ế.t gần đây từng liên hệ với ông khi qua đời, nên đến tìm hiểu.”
Vui lòng mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo lỗi đúng sẽ được thưởng ngay 1,000 xu.
Đối với mỗi báo cáo "Truyện không chính chủ" chính xác sẽ nhận ngay 10,000 xu.