“Chết tiệt…” Một lên tiếng, giọng khàn khàn vì hoảng loạn: “Đám đó… hình như là quỷ. Hay là rút ?”
Cậu đầu còn , mong chờ sự đồng tình. sững tại chỗ, mắt trừng trừng dán chặt về phía nhà thể chất, gương mặt cứng đờ chút cảm xúc, cả như hóa đá.
Người đầu tiên nhíu mày, hỏi: “Này, chứ?”
Phải mất hai giây, mới đảo mắt sang, chậm rãi đầu , khẽ: “Không … chỉ dọa sợ một chút.”
“Làm giật cả .” Cậu thở hắt , lập tức giục: “Đi thôi, rút lẹ. A gì thì mặc kệ cô .”
Cậu còn lầm bầm đầy khó chịu: “Cái cô đó, từ đầu ưa nổi. Vừa kiêu ngạo, mặt mũi thì cũng chỉ tầm thường, lúc nào cũng lạnh như xác chết.”
Người còn vẫn chằm chằm về phía nhà thể chất. Trong thoáng chốc, ánh mắt lóe lên chút gì đó khác thường.
Thấy phản ứng, tiếp tục: “Cậu thấy ? Cô cứ như con công chột lông, mới cấp 40 mà dám chỉ đạo ? Cô tìm lá bài K nào ? nghi cô là nội gián. Cậu thử nghĩ mà xem, ai theo lời cô đều mất hút tung tích.”
Rồi vỗ vỗ vai : “Này bạn, tỉnh . Nếu rút sớm, chúng cũng c.h.ế.t ở đây thôi.”
Nói xong, chờ đợi phản ứng từ còn . vẫn yên bất động, tư thế chẳng đổi gì.
Cậu khịt mũi coi thường, thêm lời nào, xoay trèo lên tường rào. Vừa đặt tay lên mép tường, cổ đột ngột đau nhói. Cả mất lực, ngã nhào xuống đất như ai đó cắt đứt dây điều khiển.
Một vết đỏ dài mảnh hiện rõ cổ, m.á.u thấm qua cổ áo.
Người còn cao, tay cầm một con d.a.o gọt hoa quả, ánh mắt sắc lạnh như lưỡi dao, chút cảm xúc xuống kẻ ngã.
“Cậu… tại …” Cậu gắng gượng cất lời, giọng ngắt quãng.
Người khẽ mỉm , thản nhiên: “Bởi vì chính là A. Mà những gì … khiến vui.”
Mắt tên trợn tròn, lắp bắp: “A… A là phụ nữ, thể…”
Câu dứt, tắt thở. Cơ thể vẫn còn ấm nóng, nhưng đôi mắt mở to đầy hoang mang, c.h.ế.t nhắm nổi.
A cúi xuống, nhặt con d.a.o lên, tiện tay ném lên thi thể. Giọng lạnh như băng: “Anh xứng đáng sự thật.”
Nói , A ngẩng đầu về phía nhà thể chất, nơi đang quỷ bao vây tứ phía.
Hầu hết lũ quỷ tràn trong từ cửa chính, ngay cả cửa sổ trời cũng ken đặc bóng đen chập chờn. Cảnh tượng chẳng khác gì lũ kiến đỏ bâu quanh một khối thịt sống.
A nhếch môi, tự nhủ—tất cả quỷ trong trường đều kéo tới căn phòng đó. Dưới tình huống , Bạch Thu Diệp tuyệt đối đường sống.
đúng lúc , bất ngờ thấy một gương mặt quen thuộc xuất hiện ở khung cửa sổ trời.
Là Bạch Thu Diệp.
Trái tim A siết trong lồng ngực.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mac-du-chi-la-lv-1-cui-bap-nhung-van-cuc-ky-manh-vo-han-luu/169.html.]
Cô vẫn còn sống? Trong khi căn phòng đó thành ổ quỷ, cô còn đủ sức trèo lên cửa sổ trời, thậm chí còn dám xuống ?
Không đúng.
Bạch Thu Diệp … để gì?
Một luồng nghi ngờ như sấm sét xẹt qua đầu A. Anh lập tức hiểu — thể Bạch Thu Diệp đang giữ lá bài Quỷ.
Trước đó, sử dụng biến hóa, từ chim bồ câu hóa thành một ông lão, luồn lách một vòng lớn mới tìm cô. Sự biến đổi vội vã giữa động vật và cơ thể con , còn là xác già yếu, khiến mất nhiều thời gian để thích nghi. Đây hình dạng lý tưởng để hành động.
Trong lúc đó, Bạch Thu Diệp thẳng trường học.
A nhảy nhanh qua các NPC khác , tìm cách trường một bước. Anh lợi dụng sơ hở của Tống Tâm Viễn, âm thầm thế vị trí của Phí Toàn.
Chính thời gian trống đó khiến mất dấu hành động của Bạch Thu Diệp—cô thể gì đó mà .
Ngay khi A định rút lui, cảnh vật xung quanh bỗng mờ , nhanh chóng tái hiện rõ nét.
Anh trong phòng dụng cụ thể chất.
Hiệu ứng của lá bài Quỷ—Đấu tay đôi.
Một kỹ năng đặc biệt thể kéo mục tiêu trong tầm cuộc đấu một-một. Trong vòng hai mươi phút, cả đề lẫn kẻ kéo đều thể rời .
Cảnh tượng mắt khiến A cảm thấy như rơi địa ngục.
Thi thể của Tống Tâm Viễn c.h.ế.t trong góc phòng, mắt trợn trừng, dường như vẫn khép cơn oán hận.
Phí Toàn thì đám quỷ xé xác, thể chẳng còn nguyên vẹn. Những mảnh xương, da thịt rơi rớt tung tóe khắp nơi.
Từ khe cửa, lũ quỷ mới vẫn tiếp tục chui ngừng nghỉ. Không gian trong phòng dụng cụ ngày càng chật chội, ngột ngạt và nồng nặc mùi tử khí.
Mộng Vân Thường
Ngay lúc A kéo , chân lập tức một con quỷ tóm lấy. Những ngón tay lạnh toát như xương khô quấn chặt cổ chân , lôi dần đám đông...
Nếu trong phòng còn hai cái xác kịp tan biến, lẽ lũ quỷ lập tức lao tấn công .
A ngẩng đầu, lúc thấy Bạch Thu Diệp đống đệm cao ngang . Dưới chân cô, đám quỷ chen chúc chồng chất thành một ngọn núi đen kịt, vô cánh tay vươn lên ngừng, đan xen , cố kéo lấy từng phần cơ thể của cô như lôi cô địa ngục.
Tình cảnh của Bạch Thu Diệp còn nguy hiểm hơn cả , cô lũ quỷ bao vây. điều khiến A rúng động là: cô chẳng hề để tâm đến chúng. Ánh mắt cô chỉ chăm chăm , lạnh lẽo và bình thản.
“Cô điên ?! Ở đây còn chờ hai mươi phút nữa mới thoát , cô c.h.ế.t chung với ?!” – A gào lên, giọng đầy tức giận.
Bạch Thu Diệp trả lời ngay. Cô giơ tay, thẳng thừng hất văng một con quỷ học sinh đang bám cánh tay . đầy một giây , những con khác bò lên, để từng vết bầm tím tím tái da cô.
“ thấy còn sống, thấy chướng mắt.” – cô thản nhiên .
(Mộng: Túm A là nam nữ... Tui mệt tâm quá :)) thôi đoạn phiên phiến hộ nha. Vì cũng ko A là nữ nam=)) )