Mặc Dù Chỉ Là Lv 1 Cùi Bắp, Nhưng Vẫn Cực Kỳ Mạnh (Vô Hạn Lưu) - 670
Cập nhật lúc: 2025-09-15 16:35:07
Lượt xem: 22
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Dương Hưng Hải : "Em em ly hôn với ông , nghĩ ?"
Trong lúc Dương Hưng Hải và An Lạc trò chuyện, Bạch Thu Diệp và độc hành cũng đang nhỏ giọng bàn luận.
"Dương Hưng Hải hồi hai mấy tuổi như thế ." Người độc hành : "Lúc chủ thuê của chúng , như biến thành khác."
Bạch Thu Diệp : "Dương Hưng Sơn đột ngột qua đời, dù miệng ghét đến mấy, chuyện cũng sẽ ảnh hưởng nhỏ tới ."
Những sự việc đang diễn trong gian mắt, lẽ chính là cảnh tượng thực tế miêu tả trong "Tùy Bút", nhân vật chính và "kẻ sát nhân" trò chuyện uống trong nhà.
Mối quan hệ giữa Dương Hưng Hải và An Lạc quả thực giống như trong bức thư An Lạc để .
Ngoài việc thiết, Dương Hưng Hải dường như còn lòng cảm phục dành cho An Lạc.
Chỉ là Dương Hưng Hải lúc vẫn , mà ngưỡng mộ thực nhuốm m.á.u khác.
Dương Hưng Hải và An Lạc chuyện một lúc, đó nhận điện thoại của Dương Hưng Sơn.
Anh một lát, bảo An Lạc tự nhiên. Sau khi rời , An Lạc đặt tách xuống và bước bếp.
Bạch Thu Diệp và độc hành theo, cả hai cảm thấy dường như An Lạc đang xem xét các loại d.a.o trong bếp. Anh còn cầm lên một con d.a.o bếp đưa lên ngắm nghía.
Sau khi khỏi bếp, một vòng quanh tầng một.
Khi định lên lầu, đột nhiên để ý thấy cầu thang một phòng chứa đồ, trong đó còn một cánh cửa nữa.
An Lạc như đang ở nhà , mặt biểu cảm mở cửa bước xuống.
Bạch Thu Diệp và độc hành vội vàng theo , cùng tầng hầm.
Tầng hầm ngoài việc kín đáo cho lắm, về cơ bản giống như miêu tả trong "Tùy Bút".
Một luồng khí ẩm do ít sử dụng lọt mũi, bóng đèn trần cũng vàng ố mờ ảo.
Ở góc phòng đặt mấy cái chum lớn, trông giống như vại muối dưa, nhưng mùi dưa muối tỏa .
An Lạc tới, mở nắp chum .
Bạch Thu Diệp qua miệng chum, thấy một tia ánh vàng lóe lên.
An Lạc cúi xuống, thò tay trong chum.
Khi dậy, tay cầm một thỏi vàng.
"Dương Hưng Sơn quả nhiên nhận hối lộ." Người độc hành : " cứ tưởng An Lạc bịa chuyện đó."
An Lạc cầm thỏi vàng ngắm nghía một lúc lâu, nhét nó trở về chỗ cũ.
Anh lưng rời khỏi căn phòng, xuống ghế ở phòng khách thì Dương Hưng Hải từ lầu bước xuống.
Trên mặt An Lạc lộ chút bối rối nào, dường như trong tất cả cảm xúc của tồn tại khái niệm .
Dương Hưng Hải xuống cầu thang bắt đầu phàn nàn: "Bố em bảo sẽ gửi em nước ngoài tu nghiệp một thời gian."
An Lạc : "Cũng , nước ngoài thể học thêm nhiều kiến thức."
"Em chẳng hứng thú gì với kiến thức cả." Dương Hưng Hải : " nước ngoài thì tạm thời thoát khỏi sự kiểm soát của ông , đây là điểm lợi duy nhất."
An Lạc hỏi: "Cậu thực sự trốn khỏi ông đến ?"
Dương Hưng Hải đáp: "ANh thử sống trong cảnh của em ."
An Lạc hỏi tiếp: "Nếu cơ hội giúp thoát khỏi ông mãi mãi, ?"
Cánh tay Dương Hưng Hải đang cầm ly nước khựng : "Em từng nghĩ tới chuyện , nhưng gì cơ hội như chứ."
An Lạc bất ngờ : "Xem trong thâm tâm vẫn phụ thuộc giáo sư Dương đấy."
Dương Hưng Hải chút giận dỗi: "Nói nhảm."
lúc bọn họ đến đây, Bạch Thu Diệp và độc hành một lực hút kéo thẳng khỏi cánh cửa đen.
Cánh cửa đóng sầm mặt hai , khi những con biển phòng dần biến mất, ánh đèn hành lang chuyển sang màu đỏ, chiếu xuống nền nhà tạo cảm giác tàn nhẫn lạnh lùng.
Bạch Thu Diệp : "Sau khi Dương Hưng Hải nước ngoài, Dương Hưng Sơn g.i.ế.c ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mac-du-chi-la-lv-1-cui-bap-nhung-van-cuc-ky-manh-vo-han-luu/670.html.]
Người độc hành gật đầu: "Chỉ vẻ ngoài của An Lạc lúc đó, ai ngờ lên kế hoạch g.i.ế.c từ sớm."
"Với mối quan hệ thiết giữa và gia đình Dương Hưng Sơn, khi Dương Hưng Sơn chết, chắc chắn sẽ điều tra." Bạch Thu Diệp phân tích: "Anh thể g.i.ế.c Dương Hưng Sơn mà để chứng cứ, chắc chắn nhờ kinh nghiệm từ những ."
" cũng nghĩ chỉ g.i.ế.c mỗi đàn ông đó." Người độc hành : "Lúc nãy Dương Hưng Hải , luận văn của An Lạc liên tục đoạt giải. Ở cánh cửa thứ chín, chúng cũng thấy cách luận văn như thế nào."
Bác sĩ An Lạc dùng phương pháp tra tấn đàn ông để thu thập dữ liệu thí nghiệm. Muốn đưa kết luận, thể chỉ lấy mẫu một cá thể.
Có thể tưởng tượng, từng nhốt trong căn phòng đó nhiều đến mức nào.
Người đàn ông chỉ là phần nổi của tảng băng chìm mà bọn họ thấy .
Dưới ánh đèn đỏ, Bạch Thu Diệp và độc hành tiến lên tầng năm.
Cánh cửa ở tầng năm là cánh cửa đen cuối cùng trong ký túc xá nhân viên mà bọn họ mở.
Khi Bạch Thu Diệp đẩy cửa, biểu hiện của độc hành trông căng thẳng.
Cánh cửa mở , căn phòng phía vô cùng quen thuộc với cả hai.
Đây là văn phòng giám đốc Bệnh viện Tâm thần 13.
Bố trí trong phòng khác mấy so với những gì hai thấy, lẽ duy trì từ khi Dương Hưng Hải nhậm chức.
Dương Hưng Hải trưởng thành hơn so với cánh cửa đang bàn, tay cầm một bản báo cáo trông khá giống với kết quả kiểm tra nhân viên mà Bạch Thu Diệp từng xem trong phòng lưu trữ.
Ngay lúc , cửa phòng việc ai đó gõ cửa.
Dương Hưng Hải cất báo cáo ngăn kéo: "Vào ."
Cánh cửa mở , gõ cửa là bác sĩ An Lạc.
Anh bước đến bàn việc, với Dương Hưng Hải: "Hưng Hải, tìm việc gì thế?"
Dương Hưng Hải : "Anh xuống ."
An Lạc , kéo ghế đối diện với Dương Hưng Hải.
Dương Hưng Hải dậy, đến bên cạnh : "Anh Lạc, chuyện hỏi ."
Dù miệng gọi là " Lạc", nhưng thái độ của ông với An Lạc rõ ràng còn thiết như .
Xa cách pha chút đề phòng, nhưng ông dùng vẻ kiêu ngạo của kẻ bề che giấu , để lộ .
An Lạc ngẩng đầu hỏi: "Chuyện gì ?"
Dương Hưng Hải : "Hồi tu nghiệp ở nước ngoài, đến nhà ?"
An Lạc đáp: "Lúc đó giáo sư Dương mời đến."
Dương Hưng Hải đặt một tay lên vai : " hỏi bố mời , mà là tự đến ."
An Lạc khẽ nhếch mép: "Chủ nhân mời, dám tự ý đến."
Dương Hưng Hải : "Thôi , lẽ nghĩ nhiều quá." Vừa ông buông tay khỏi vai An Lạc.
An Lạc định dậy thì bất ngờ chích một mũi cổ.
Dương Hưng Hải rút ống tiêm dùng hết , đỡ lấy hình đổ gục của An Lạc.
Sau đó ông gọi điện, Mục Đình Đình bước từ ngoài cửa, thấy An Lạc bất tỉnh mà chút ngạc nhiên.
Cô khi còn đẩy theo một chiếc cáng di động.
Sau khi khóa cửa phòng, Dương Hưng Hải và Mục Đình Đình cùng khiêng bác sĩ An Lạc lên cáng.
Đắp tấm ga lên An Lạc, che khuất mặt xong, Dương Hưng Hải và Mục Đình Đình rời khỏi phòng việc.
Bạch Thu Diệp và độc hành vội vàng đuổi theo, cùng bọn họ thang máy.
Mộng Vân Thường
Trong thang máy, Dương Hưng Hải hỏi: "Người ở tầng một dẹp hết ?"
Mục Đình Đình gật đầu: "Xong , cũng thông báo ngừng sử dụng thang máy."
Dương Hưng Hải : "Tốt."