Dù sao đây cũng là phó bản, trong đó đầy rẫy các loại quỷ vật. Việc từng có người c.h.ế.t chẳng phải quá đỗi bình thường sao? Vậy mà mỗi lần như vậy, luôn có người thích lập lại mấy câu thoại rập khuôn từ phim kinh dị.
Chồng của Tằng Nhàn Tình im bặt.
Hắc Xuân Hoa bỗng cười khẽ:
– Cô nói chuyện thú vị đấy.
Bạch Thu Diệp đáp lại với vẻ mặt lạnh nhạt:
– Anh còn thú vị hơn tôi.
Hắc Xuân Hoa thoáng sững người, im lặng không nói gì thêm.
Trời bên ngoài ngày càng tối đen, khiến người ta có cảm giác thời gian trôi nhanh một cách bất thường. Lý Cô Thú ngẩng đầu nhìn ra ngoài, khẽ nói:
– Có lẽ sắp đến giờ rồi… Chủ thuê──
Cô còn chưa dứt lời, ngoài cửa đã có người xuất hiện.
Một người đàn ông cao gầy, dáng dấp như cây tre, đeo kính gọng bạc, đang tiến vào. Trên người anh ta là bộ đồng phục bảo vệ màu xanh nhạt. Anh ta đảo mắt nhìn qua số người trong phòng rồi gật đầu:
– Tổng cộng mười hai người, đủ rồi.
Lý Cô Thú hỏi:
– Anh là người phụ trách ở đây?
Người đàn ông gật đầu liên tục:
– Phải rồi, cứ gọi tôi là A Long.
Anh ta cười cười, giọng nói mang chút thân thiện kiểu công chức cấp phường xã:
– Công việc này lương cao, việc nhàn, áp lực cũng không nhiều. Tuy phải trực đêm, nhưng cứ hai ngày làm thì được nghỉ ba ngày. Mọi người đến ứng tuyển là rất đúng đắn, lựa chọn sáng suốt đó.
Một người trong nhóm bước đến sau hỏi:
– Bác bảo vệ phòng trực ban nói cần phải qua phỏng vấn.
A Long phẩy tay:
– Phỏng vấn ấy à? Mấy người đều qua rồi.
Chung Huyễn hơi cau mày:
– Qua rồi? Khi nào chứ?
A Long mỉm cười nói:
– Căn nhà này có một số điều kiêng kỵ. Phỏng vấn thật ra chỉ là hình thức. Quan trọng là xem mọi người có hợp với khí trường của nơi này hay không.
Dù biết rõ đây chỉ là phó bản, không ai thực sự đến “phỏng vấn xin việc”, nhưng những lời của A Long lại khiến người ta có cảm giác như… ngôi nhà này đang âm thầm chọn người.
Đột nhiên, A Long đổi giọng, hỏi đầy ẩn ý:
– À đúng rồi, mọi người có nghe chuyện xảy ra mấy ngày trước không?
Bạch Thu Diệp nhớ lại tờ báo cô từng đọc, nhưng không nói gì. Hắc Xuân Hoa và Lý Cô Thú cũng giữ im lặng.
Những người còn lại thì nhìn nhau lắc đầu.
A Long hạ giọng, vẻ mặt hơi nghiêm túc:
Mộng Vân Thường
– Mấy hôm trước, một người trực đêm uống rượu quá chén, nửa đêm trèo lên bể nước ngắm cá, kết quả chẳng may trượt chân ngã xuống, c.h.ế.t đuối.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mac-du-chi-la-lv-1-cui-bap-nhung-van-cuc-ky-manh-vo-han-luu/73.html.]
Anh ta ngừng lại một lát, rồi tiếp:
– Cảnh sát kết luận đó là tai nạn. Nhưng mấy tờ báo lá cải thì cứ làm quá lên, khiến cả khu này loạn hết cả lên. Thế nên ban quản lý mới quyết định tăng thêm nhân lực.
Điều đáng chú ý là A Long chỉ nói đến cái c.h.ế.t vì tai nạn, hoàn toàn không nhắc tới những vụ mất tích từng được đưa tin trong khu chung cư này.
Sau đó, anh ta lấy ra một xấp hợp đồng có đóng dấu đưa cho mọi người.
– Thôi không nói nhiều nữa. Ký xong là bắt đầu làm việc.
Bạch Thu Diệp cầm hợp đồng, mắt lướt qua dòng đầu tiên: “Tự chịu mọi rủi ro về tính mạng.”
Cô tiếp tục đọc và thấy trong phần nội dung còn trắng trợn ghi rõ hai chữ: "lừa đảo."
Dù mọi người đều hiểu rõ bản chất của phó bản, nhưng đọc đến mức này vẫn không khỏi thấy buồn cười. Tuy nhiên, ai cũng hiểu: không ký thì không thể tiếp tục tiến trình phó bản, cũng chẳng thể rời khỏi nơi này.
A Long nhìn mọi người ký hợp đồng rất phối hợp, tỏ ra hài lòng như thể đang xem đám tù nhân ngoan ngoãn đặt tay điểm chỉ.
Sau khi ký xong, Lý Cô Thú hỏi:
– Vậy công việc cụ thể của chúng tôi là gì?
A Long trả lời:
– Hôm nay là đêm đầu tiên, không có việc gì nặng. Chỉ là gần đây không khí hơi bất ổn, nên chủ nhà mời một vị đại sư tới làm pháp sự trừ tà. Tối nay ông ấy sẽ lập đàn trong tòa nhà.
Anh ta dừng một chút rồi tiếp:
– Nhưng có một điều kiêng kỵ, trong lúc làm pháp sự, ông ấy không muốn bị quấy rầy. Vì thế từ 11 giờ tối trở đi, các người phải đến từng căn hộ để thông báo cho cư dân không được ra ngoài.
Nói rồi A Long phát cho nhóm của Bạch Thu Diệp một xấp giấy trắng, trên đó in sẵn thông báo.
– Cư dân trong chung cư Mỹ Lệ khá đông. Mọi người chia thành nhóm ba người, mỗi nhóm phụ trách một khu vực. – Anh ta vừa phát giấy vừa đọc danh sách phân nhóm.
Vì đã tạo nhóm từ trước khi nhận quảng cáo tuyển dụng, Bạch Thu Diệp, Hắc Xuân Hoa và Lý Cô Thú được hệ thống tự động phân vào cùng một nhóm.
Tằng Nhàn Tình, chồng bà ấy và Chung Huyễn ở chung nhóm khác. Sáu người còn lại được chia thành hai nhóm nhỏ, mỗi nhóm ba người.
Ngay khi chia nhóm xong, một giọng nói vang lên nhắc nhở:
“Mọi người nhất định phải đi thông báo đến từng hộ dân. Nhớ rõ—không được bỏ sót bất kỳ nhà nào, dù chỉ một.”
Cùng lúc đó, bảng nhiệm vụ hiện ra trước mắt tất cả người chơi:
[Nhiệm vụ đầu tiên]
Thời gian làm việc: 20:00 – 23:00
Nội dung công việc: Thông báo cho cư dân
Liên lạc công việc: A Long – thường trực ở phòng trực ban tầng một
Phần thưởng: 10 vé sinh tồn
Hình phạt nếu không hoàn thành:
– Trừ 100 vé sinh tồn
– Hủy quyền tham gia nhiệm vụ tiếp theo
– Giới hạn điểm xếp hạng tối đa xuống còn 60 điểm
Tiến độ nhiệm vụ: 0/1
Lưu ý: Nhiệm vụ hoàn thành theo nhóm. Mỗi nhóm chịu trách nhiệm với danh sách riêng, không được chia sẻ kết quả với nhóm khác.