Vừa   móc ngọc bài  một  thưởng thức.
Tay ông nâng lên  cao, cầu thang   đủ rộng, cho nên ngọc bài  cơ hồ liền ập thẳng  mặt Trương thừa tướng.
Trương thừa tướng: "..."
Dung Vĩ: "Kỳ thật   thích  , hiếu  hiếu thuận gì gì đó giấu ở trong lòng là  , nhưng đứa nhỏ  nhất định  biểu hiện  ngoài, ai,  cho  cũng   hổ."
Trương thừa tướng: "..."
Dung Vĩ: "Trương ,  cũng  hâm mộ ngươi, ngươi xem, ngươi cũng   phiền não như ."
Trương thừa tướng: "..."
Dung Vĩ: "Ai nha... Trương , ngươi  nhanh như   gì?"
Trương thừa tướng gần như nhảy  xe ngựa,  mới   liền hạ lệnh: "Hồi phủ,  mau!"
Xe ngựa  về phía , mặt Trương thừa tướng đen như mực.
Ba đứa con trai đều im lặng như gà,  dám  gì.
Tốc độ xe ngựa nhanh, bọn họ  đều ăn  no, xóc đến  cực kỳ khó chịu, Trương Trường Ngôn  lâu  ăn no như , nhất thời vang lên tiếng nấc cục.
Trương thừa tướng chậm rãi  đầu  , mắng: "Cái đồ bất tài vô năng,  để con c.h.ế.t đói  là  cho con tiền,  khác gì quỷ c.h.ế.t đói , ở trong đó cướp đồ ăn đúng là mất mặt!"
Trương Trường Ngôn: "... ?"
Hắn yếu ớt cãi : "Bọn họ cũng cướp mà, bao gồm Bùi Thừa Quyết và Bùi Quan Sơn... Hơn nữa phụ  đại nhân,  cũng ăn  ít..."
Lúc cướp đồ ăn của , cha     ?
Bánh trứng   còn  ăn, một  cha  ăn hết  bộ!
Trương thừa tướng càng lớn tiếng mắng: "Ngươi câm miệng cho ! Đồ   tiền đồ, cả ngày chạy loạn   đang  gì, thật sự  lão tử  tên Dung Vĩ   tức c.h.ế.t ?"
Nghĩ đến vẻ mặt đắc ý   của Dung Vĩ, Trương thừa tướng  càng  khỏe, tiếp tục mắng: "Ngày nào cũng  theo Dung Chiêu ,   tìm hiểu  tin tức, cũng  học  chút bản lĩnh, ngươi  xem   mới  ngoài bao lâu  xây dựng  Phúc Lộc Hiên và Phúc Lộc Trang!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mac-no-tram-trieu-luong-bac-ca-trieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-127.html.]
Trương Trường Ngôn: "..." Mạnh mẽ ngẩng đầu.
Sao  ?
Phúc Lộc Trang cũng  một phần là của !
Trương thừa tướng cầm lấy đồ ném nhỉ tử: "Ngươi còn dám ngẩng đầu? Sao? Ngươi còn cảm thấy    tiền đồ  kiêu ngạo ? Ngươi là đồ bất tài."
Lão  trừng mắt  hai  : "Tất cả bọn bây đều là đồ vô năng!"
Ba đứa con trai còn  bằng một đứa con nhà  , thật sự là tức c.h.ế.t .
Trương Trường Tri và Trương Trường Hành  liên lụy, ánh mắt u oán  về phía lão tam.
Trương Tam: "..."
Hắn rụt cổ, run rẩy co ro trong góc.
Trương Tam  ủy khuất nhưng Trương Tam  .
Hắn  nhịn, nhịn thêm hai ngày nữa là  thể lấy  khoản hoa hồng đầu tiên !
Trên một chiếc xe ngựa khác.
Vinh  vương mặt mày hớn hở: "Ha ha ha, các ngươi   thấy những ngân lượng  ? Hôm nay mới chỉ là ngày đầu tiên, sợ là sắp hồi vốn ! Gần mười  nạp năm ngàn lượng, đây là bao nhiêu tiền chứ!"
"Mà trong  tiền   hai phần là của !"
Vinh  vương xoa bụng, khóe miệng càng giương lên: "Dung thế tử quả nhiên là  chút bản lĩnh,   buôn bán, hợp tác với  thật sự là  thiệt thòi, bản vương lựa chọn quá đúng."
Bùi Thừa Quyết: "..."
Trên một chiếc xe ngựa.
Du  vương điên cuồng tán dương: "Dung Vĩ thật sự  sinh một đứa con trai , Dung Chiêu    bản lĩnh. Trước  bởi vì sức khỏe  hạn chế cho nên  lộ diện, hiện giờ  thể thoáng khôi phục,   ngoài  kinh diễm  bộ kinh thành."
"Ta vốn tưởng   bậy,  ngờ   kết quả khiến   Nghĩ đến nhiều tiền như   một phần của , Du  vương vui sướng: "Bốn vạn lượng   uổng phí,  lời hứa của Dung Chiêu  thể sẽ  thực hiện từng cái một,  thời gian thiếu tiền khốn khổ   uổng phí!"