Thì  là thế.
Trách   ba vị hoàng tử nguyện ý hợp tác với Dung Chiêu.
Chẳng qua cứ như ...
Dung Chiêu  đắc tội với  khác .
Thứ   , cũng  thú vị, nhưng phong ba kế tiếp sẽ  nhỏ. ...
Đối với dân chúng mà , bọn họ là đơn thuần hiếu kỳ, cũng bởi vì những chuyện  báo  mới mẻ,   đều  xem...
"Thì  trong kinh   nhiều chuyện thú vị như , tờ nhật báo   nhỉ?"
"Còn   ,  nhất định  mua thêm một tờ, về nhà mở mang kiến thức mới ."
"Vương , ngươi  mà  mua tờ năm văn tiền, giàu quá nha!"
"Ai nha, hết cách , chỉ còn  tờ năm văn tiền thôi, hai văn tiền bán hết ."
"Vậy   nhanh chóng  mua mới !"
"Đừng , hết ,   tìm  nhiều báo đồng, một tờ cũng  , buồn quá."
"Đừng buồn, ngươi xem    'Nhật Báo Kinh Thành', chứng tỏ mỗi ngày đầu  báo mới, ngày mai mua  cũng ."
"Ngươi khờ ,  đó  hai ngày một , ngày  mới mua .."...
Dân chúng bởi vì Nhật Báo Kinh Thành mà náo nhiệt, cũng chờ đợi kỳ nhật báo tiếp theo.
Đối với một  cao môn vọng tộc mà , lập tức   nhiều  nhíu mày...
"Sao cái gì cũng  thế ?"
"Tờ báo  khẳng định là mầm tai họa, nếu  chuyện nhà chúng  lên,    thế nào cho ?"
" đó, chẳng lẽ chuyện nào của chúng , Dung Chiêu  cũng tùy tiện  hết lên báo?"
"Việc  tuyệt đối  !" "Vậy cũng  thể giữ , thật là hồ đồi"...
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mac-no-tram-trieu-luong-bac-ca-trieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-311.html.]
Bùi Quan Sơn tức giận đến cực điểm: "Dung Chiêu  quá đáng thật,  dám tự tiện  chuyện của , hôm nay chẳng   bộ kinh thành đều  hết  ?"
Ngày thường thấy quan hệ đôi bên cũng  tệ, tại   đột nhiên   như ?
Tại  Dung Chiêu   Bùi Thừa Quyết?
Bùi Quan Sơn   phục.
Du  vương giơ tờ báo lên,  hết sức nghiêm túc, thỉnh thoảng phát  tiếng  hắc hắc.
Bùi Quan Sơn càng tức giận: "Phụ , đừng xem nữa."
Du  vương cũng  ngẩng đầu lên, : "Chuyện của con cũng   đại sự gì,   còn   chuyện phong lưu lên báo đây ,  , ha ha."
Hắn tựa hồ thấy buồn , nhếch miệng: "Chuyện lão Trương đánh tam nhỉ tử còn   , lão Trương là  trọng thể diện, hiện tại phỏng chừng đang nổi trận lôi đình."
Thời buổi  cũng   ý thức bản quyền gì, càng   điều lệ  cho phép đem chuyện của  khác công bố  bên ngoài.
Cho nên, Nhật Báo Kinh Thành  vi phạm bất cứ luật pháp nào.
Bùi Quan Sơn vẫn còn  tức giận, đen mặt : "Dung Chiêu vô pháp vô thiên, sớm muộn gì cũng xảy  chuyện."
Du  vương  , gật gù, ngẩng đầu : "Có ba vị hoàng tử  chỗ dựa, tờ báo   thể  , nhưng tự tiện  chuyện của  khác lên báo là  ."
Dừng một chút,   bổ sung: "Hiện tại những chuyện    đều là chuyện nhỏ  ảnh hưởng  cục, nhưng nếu  chuyện nào nhà  khác    ,  thì  thể khống chế."
Du  vương liếc mắt    vấn đề.
Bùi Quan Sơn  đến đây, ngược  cũng  tức giận,  lắc đầu: "Dung Chiêu sẽ  để nhật báo mất khống chế, nhưng chỉ cần thứ  còn, sẽ   bất mãn, nhất là những đại nhân  nhắc tới hôm nay."
Đầu là những chuyện vô hại,  tổn thương đến danh dự.
 đại gia tộc đương thời đều cực kỳ chú trọng thể diện, một chút tin tức   cũng   để dân chúng  bọn họ thật sự là mất mặt.
Những   chắc chắn sẽ tức giận.
Du  vương  trả lời,   sớm xem say sưa.
Bùi Quan Sơn bất đắc dĩ.
Tờ báo  quả thật  mới mẻ  thú vị, nếu  thể  ảnh hưởng đến , giữ  ngược  cũng  cho cuộc sống thêm phần thú vị...