Dung Chiêu hạ giọng trả lời: "Vấn đề   cũng  , chuyện trong cung  còn   tư cách nhúng tay,  chỉ là thương nhân dâng tặng pháo hoa. Vấn đề , ngươi tự  xem sẽ ."
Trương Trường Ngôn đang   gì đó.
"Vút..."
Một tiếng vút vang lên, pháo hoa bay lên trời,  "Phanh" một tiếng nổ tung.
Pháo hoa đầy trời, rực rỡ chói mắt,  nhiều  lập tức trố mắt , kinh hỉ phát  âm thanh: "Oa."
Sản phẩm pháo hoa mới của Phúc Lộc Trang kỳ thật vẫn còn kém so với pháo hoa hiện đại, nhưng so với phiên bản   cải tiến, màu sắc sáng hơn, hoa nở rộ cũng lớn hơn, gần như che lấp một  trời, khiến   chấn động  thôi.
Từng tiếng pháo hoa nối đuôi  vang lên, hoa nở rộ trong đêm tối, kinh diễm tất cả  .
Dung Chiêu  Trương Tam,   hỏi : "Thế nào? Có  ?"
Trương Trường Ngôn vốn đang xem pháo hoa,   giọng Dung Chiêu, theo bản năng  đầu  cô,  đó sửng sốt.
Dưới pháo hoa chiếu rọi, khuôn mặt Dung Chiêu sáng tối đan xen, mà trong đôi mắt của cô  pháo hoa rực rỡ sắc màu, đôi môi xinh  mỉm , tựa như màu sắc  nhất nhân gian.
Trương Tam sửng sốt.
Thật lâu thật lâu ,  mới  cô, nhẹ giọng trả lời: "Đẹp..."
Trong tiếng pháo hoa, thanh âm như  ngoại trừ chính  cũng   ai  .
Bùi Thừa Quyết  xem pháo hoa  cúi đầu lớn tiếng  với Dung Chiêu: "Đẹp lắm, đạo sĩ  thể   thứ  đúng là lợi hại."
Dung Chiêu   đáp.
Pháo hoa kết thúc, lời khen nổi lên bốn phía...
"Đẹp quá,    đến Phúc Lộc Trang  yến tiệc nhất định  đặt loại pháo hoa ."
"Chắc cũng  rẻ ?" "Vậy là ngươi   , cái  đồng giá với pháo hoa cũ!"
"Hả? Đồng giá?"
" , dịch vụ của Phúc Lộc Trang  ,  là sẽ cố gắng cải tiến pháo hoa  hơn nữa, giá cả giống , đợi cung yến hôm nay kết thúc sẽ  đổi  bộ pháo hoa trong Phúc Lộc Trang."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mac-no-tram-trieu-luong-bac-ca-trieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-489.html.]
"Dung Chiêu đúng là lợi hại, Phúc Lộc Trang càng ngày càng  yêu thích, Phúc Lộc Hiên cũng thường xuyên đổi mới món ăn,  cho   lưu luyến quên lối về..."
"Người mà Hoàng thượng khen ngợi đương nhiên lợi hại ."...
Pháo hoa kết thúc, cung yến tối nay chính thức khép .
Triều Đại Nhạn chính thức   năm Vĩnh Minh hai mươi sáu.
Mừng năm mới  chỉ  một ngày, mùng một tháng giêng năm Vĩnh Minh thứ hai mươi sáu vẫn tiến cung như thường lệ.
Dung Chiêu thở dài.
Dung Vĩ hừ một tiếng: "Người khác  tiến cung còn  , con   còn than thở cái gì?"
Dung Chiêu vén y phục, chui  xe ngựa,"Không thú vị."
Dung Vĩ: "Cũng    chơi!"
Nói xong ông cũng thở dài theo, tiến cung quả thật khiến   thở dài.
Xe ngựa lộc cộc  về phía .
Hôm nay khác với hôm qua.
Lúc tiến cung trời còn sáng, Dung Vĩ mang theo Dung Chiêu,  bước  cung   cung nhân nghênh đón, khách khí : "Bái kiến An Khánh Vương và Dung thế tử, Hoàng hậu nương nương cho mời Dung thế tử."
Dung Vĩ lúc  đồng tử chấn kinh,  : "Xin hỏi là chuyện gì?"
Trương hoàng hậu là  của Trương gia, tuy rằng tính tình hoàng hậu  , nhưng Dung Vĩ vẫn sợ Trương gia  tay hãm hại Dung Chiêu.
Trương thừa tướng lúc nào cũng hận  thể hạ bệ Dung gia.
Cung nhân khách khí bẩm báo: "Hồi An Khánh Vương, Hoàng hậu nương nương cùng chư vị nương nương và các phu nhân đều  gặp Dung thế tử."
Nói   Dung Chiêu, mặt  đỏ lên,  bổ sung một câu: "Thế tử yên tâm còn  Du  vương thế tử cùng với Bùi nhị công tử Trường Tam công tử, Triệu công tử..."
Dung Chiêu giật .
Đại hội xem mắt!
Những   nêu tên đều là công tử trẻ tuổi nổi danh kinh thành, hơn nữa tất cả đều còn độc , đằng   chỉ  hoàng hậu, còn  cung phi và phu nhân các phủ, đây   là xem mắt con rể ?