" đúng đúng, tiết kiệm càng nhiều, lãi suất hàng năm càng cao, cũng  kỳ hạn nửa năm và ba tháng, ba tháng là kỳ hạn ngắn nhất."
"Đây là định kỳ gửi ngân hàng, nếu  dùng tiền, bất kỳ lúc nào cũng  thể đổi thành gửi tiền linh hoạt, chẳng qua lợi tức  thấp, một năm chỉ  hơn mười hai văn, rút lúc nào cũng ."
Có  kinh hãi: "Nói cách khác, tiền của  để ở chỗ các ngươi tùy thời đều  thể tới lấy, nếu để lâu, các ngươi trả  cho chúng  lợi tứ càng nhiều?"
Nhân viên nghiệp vụ mặc đồng phục mỉm  gật đầu: " , một lượng bạc một tháng  thể nhận thêm một văn tiền, nếu gửi ba mươi lượng, mỗi ngày đều  hơn một văn tiền, hôm nay để  ba mươi lượng, ngày mai lấy  nhiều hơn một văn tiền."
Thời buổi  thật sự   con đường đầu tư khác, cho dù chỉ nhiều hơn một văn tiền, đó cũng là tiền!
Nhiều  ngạc nhiên.
"Thật  quá,  về lấy tiền đây."
Lúc , nhân viên nghiệp vụ  : "Ngoại trừ gửi định kỳ , ngân hàng  mới khai trương, cùng triều đình liên hợp phát hành quốc trái, lợi tức quốc trái  cao, hơn nữa mua quốc trái đến một  lượng nhất định, còn  quà tặng như muối, đường, vải vân vân."
"Cái gì? Quà tặng?!"
"Quốc trái là gì?"
"Lợi tức còn  thể cao hơn ? Ngươi mau  ."...
"Quốc trái chính là triều đình thiếu tiền, sẽ mượn tiền dân chúng dùng, tính lãi suất kếch xù cho dân chúng, hết thời gian mượn sẽ trả  cả vốn lẫn lãi cho dân chúng."
"Ha ha ha, triều đình còn vay tiền chúng  ?"
"Ai nha,  cho Hoàng đế vay tiền,   cũng  thể khoe khoang cả đời!"
"Đương nhiên , , ngươ  tỉ mỉ hơn ."
"Quốc trái thật sự  thể trả cho chúng  ?"...
Nhân viên phục vụ vẫn kiên nhẫn, vẻ mặt tươi : "Quốc trái bắt đầu mua từ một lượng bạc, chỉ  thể mua  nguyên, ví dụ như một lượng, hai lượng_ mười lượng lợi tức trái  cao_ kỳ hạn một năm là 4% kỳ hạn hai năm là 5%, kỳ hạn ba năm là 6%!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mac-no-tram-trieu-luong-bac-ca-trieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-583.html.]
"Lợi tức như   một  hai, là Hoàng thượng cùng Dung thế tử , bách tính nguyện ý cho quốc gia vay tiền, nhất định  cho các ngươi lợi tức cao mới  thể  phụ kỳ vọng của các ngươi."
"4%! Để  tính xem, nếu mua một lượng, một năm chính là bốn mươi văn, mua chín lượng quốc trái, mỗi ngày  thể thu nhập  một văn tiền!"
"Còn   , nếu mua ba năm, mười lượng bạc quốc trái, một năm chính là sáu đồng!"
"Sợ cái gì, nếu sợ triều đình quyt nợ  cũng  cần gửi tiền tiết kiệm nữa,  thấy quốc trái và tiền tiết kiệm giống , chỉ là quốc trái  thể chuyển thành gửi tiền linh hoạt,  chờ đến thời gian, ngắn nhất là một năm."...
Nhân viên mỉm : "Quốc trái chỉ bán một , bán hết tám trăm vạn lượng là dừng."
"Tám trăm vạn lượng,    thể bán hết?"
"Cái  cũng nhiều quá , triều đình mượn nhiều như   thể trả nổi ?"
"Ngưu Nhị, ngươi  gì ?"
"Mua quốc trái!"...
Đã   ít   xếp hàng.
Trước cửa ngân hàng xếp thành hàng dài,  bên ngoài căn bản   thấy tình huống bên trong, chỉ  thể xếp hàng một trái một , đợi đến khi đến lượt bọn họ mới chính thức bước  ngân hàng.
Người bên trong  bận bịu.
Bên trong quầy  mười    nghiệp vụ cho dân chúng, mà bên ngoài quầy còn   nhiều  mặc đồng phục  tới lui, trợ giúp  dân.
Lão Chu là một dân chúng bình thường ở kinh thành, hôm nay cùng thê tử tham gia náo nhiệt.
Ở bên ngoài    bàn tán lâu cũng  động tâm.
Những  vất vả lao đồng như bọn họ  để tâm việc  thể tiền đẻ  tiền.
Hai  liền quyết định gửi linh hoạt.
Gửi linh hoạt tuy rằng lợi tức thấp, nhưng   nhiều lợi ích, hai cũng tích cóp  mười mấy lượng bạc, bọn họ chuẩn  gửi mười lượng.