"Mỗi chiếc thuyền xây xong sẽ chiết tính một bộ phận chỉ phí đóng thuyền, hàng hóa và nhân lực, dựa theo tỉ lệ đầu tư, chờ thuyền  khơi mậu dịch trở về, kiếm  bao nhiêu sẽ phân chia dựa theo tỉ lệ, tỷ lệ tiền lời do Hộ bộ thống kê. Nói cách khác, đại nhân hiện tại đầu tư 10 lượng, đợi đến khi thuyền trở về liền  thể  một trăm lượng đến một ngàn lượng tiền lời!"
Kha Thịnh An  hiểu, lúc  nhíu mày: "Không  đến hải ngoại  đại lục, giao dịch  thể kiếm  tiền, thuyền lớn  thể thuận lợi  khơi  ... Hiện tại thuyền còn     trả tiền ?"
Tiểu tử  thấy bất ngờ với nghi vấn của , lắc đầu...
"Đại nhân, đợi thuyền  xong xuất hành  khơi mới đầu tư thì  muộn ! Cũng giống đặt bàn ở Phúc Lộc Hiên , chúng   đặt sớm, thị trường giao dịch khai trương  đến một tháng, hiện giờ đại khái  xếp đến chiếc thuyền thứ năm , đại nhân cho dù hiện tại đầu tư, lúc  khơi cũng là chiếc thuyền thứ năm, hơn nữa đầu tư  đến chiếc thuyền thứ mười sẽ tạm dừng."
"Về phần đại nhân lo lắng hải mậu  thành công  , Dung thế tử  sớm cân nhắc, lúc đầu tư hải mậu còn  một lựa chọn là bảo hiểm."
"Bảo hiểm gì?" Kha Thịnh An kinh ngạc.
Tiểu tử giải thích: "Đầu tư hải mậu  thể thuận tiện mua một phần bảo hiểm của Dung thế tử, phí bảo hiểm bằng một phần mười phí đầu tư, giả sử đại nhân đầu tư một trăm lượng,  thể dùng thêm mười lượng bạc mua bảo hiểm."
"Mua bảo hiểm sẽ  giấy nợ bảo hiểm đóng con dấu của An Khánh Vương thế tử, nếu thuyền của đại nhân trong vòng ba năm  xuất phát, sẽ trả  tiền đầu từ cùng tiền bảo hiểm cho đại nhân,  bồi thường một phần mười tiền đầu tư, nếu thuyền  khơi nhưng trong vòng hai năm   thuận lợi,  giấy nợ bảo hiểm, tiền đầu tư đều trả  cho đại nhân."
Kha Thịnh An: "... I!"
Hắn kinh ngạc,"Đây chẳng  là nếu  lời  hưởng,   lời Dung thế tử  bồi thường, mà  chỉ cần trả một phần mười phí bảo hiểm?"
" , cho nên mới  nhiều  đầu tư  hải mậu, mười chiếc thuyền  nhanh sẽ đầy." Tiểu tử thập phần chắc chắn. Tiểu tử: "Ta đầu tư mười lượng ở chiếc thuyền thứ hai, nhà    tiền nên chỉ dám đầu tư chừng đó, Hoàng thượng còn đầu tư hẳn hai mươi vạn lượng!"
Kha Thịnh An cả kinh: "Hoàng thượng đầu tư hai mươi vạn lượng?"
" ." Tiểu tử  ngẩng đầu  bức tường,   "Mỗi chiếc thuyền còn  một phần ba đầu tư của Dung thế tử, hai phần ba còn  mới là chúng  chia sẻ."
Hắn còn   xong, Kha Thịnh An   về phía phòng đăng ký.
"Đại nhân..."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mac-no-tram-trieu-luong-bac-ca-trieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-596.html.]
Tiểu tử theo ,  Kha Thịnh An : "Ta bỏ  một vạn lượng."
Tiểu tử kinh hãi: "Đại nhân! Sao  đầu tư nhiều ?"
Kha Thịnh An: "Sinh ý  lời của , nguy hiểm   gánh vác, tại    ?"
"Vậy đại nhân  mua bảo hiểm ?"
"Không mua."
"Hả?"
Kha Thịnh An  vang : "Dung thế tử dám bảo đảm, chứng tỏ  nắm chắc mười phần! Đây chính là việc  ăn của Dung thế tử đại danh đỉnh đỉnh, việc  ăn của Dung thế tử  từng xảy  sai sót ? Đây  lẽ là  duy nhất chúng   thể theo  kiếm tiền,    thể bỏ qua?"
Tỉ mỉ ngẫm  từng chuyện  ăn của Dung Chiêu, vô luận  thái quá cỡ nào, cuối cùng đều đặc biệt kiếm lời.
Ai  hải mậu  kiếm?
Huống hồ chuyện bảo hiểm  cũng đủ chứng minh tự tin của Dung thế tử.
Hải mậu tuyệt đối  triển vọng. ...
Không ít  suy nghĩ giống Kha Thịnh An, nhất là   mỗi chiếc thuyền  một phần ba đầu tư của Dung Chiêu,    Vĩnh Minh Đế đầu tư hai mươi vạn lượng, Cẩn Vương đầu tư năm vạn lượng, còn  bảo hiểm...
Còn chần chờ cái gì?
Đầu tư
Phải đầu tư!