An Khánh Vương phủ hết thảy đều thuộc về Dung Chiêu?
Bạch thị thần sắc càng lạnh lùng: "Vương phi,  thật sự coi Lục Nương là thế tử? Lục Nương và năm tỷ tỷ cũng   gì khác ."
Trong viện chỉ  vài , đều là  tín bên cạnh   thế Dung Chiêu, Bạch thị  chuyện  chút cố ky.
Lâm thị: "Chiêu nhi là con vợ cả!"
Bạch thị đáp trả: "Đại Nương cũng là con vợ cả."
Lâm thị tức giận    lời.
Lúc   nha  vội vàng  tới, vẻ mặt hoang mang rối loạn.
Đây là nha  của Lâm thị, bà nhướng mày hỏi: "Đã xảy  chuyện gì? Ngươi hoảng hốt  gì?"
Bạch thị  lạnh: "Chẳng lẽ thế tử   chuyện kinh thế hãi tục gì ?"
Nha  nặng nề thở dốc, hô hấp  chút dồn dập, nhưng miệng lưỡi rõ ràng: "Vương phi! Thế tử và bốn vị  vương  thương lượng xong việc trả nợ, tin tức  truyền khắp bên ngoài!"
Bạch thị ngẩn : "Thế tử trả ? Lấy cái gì trả?"
Nha : "Thế tử  trả, bốn vị  vương  cho thế tử tám vạn lượng,    kéo  đưa tiền đến."
Bạch thị: "... ?"
Lâm thị: "... ?"
Sau khi khiếp sợ một lúc, Bạch thị khó tin hỏi: "Thế tử  trả tiền,  chỉ  trả mà  còn lấy về tám vạn lượng?"
Chẳng lẽ tứ đại  vương  điên  ?
Nha  lắc đầu, cố ý nâng cao giọng: "Bẩm trắc phi, các  vương  cùng thế tử  ăn, tám vạn lượng  và tám vạn lượng  đó đều là tiền bọn họ đầu tư."
Bạch thị hít sâu một  khí lạnh.
Lâm thị rốt cục phản ứng , khóe miệng giương lên, cao hứng : "Quả nhiên  hổ là Chiêu nhi của , nương  Chiêu nhỉ  bản lĩnh, chuyện gì cũng  thể giải quyết!"
Bạch thị há miệng còn   gì đó,  đó     trắc phi: “Quên  thấy Vương phi  hành lễ như thế nào, để   hỏi Vương gia và thế tử..."
Lúc  bà vô cùng  sức mạnh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mac-no-tram-trieu-luong-bac-ca-trieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-91.html.]
Bạch thị cắn răng quỳ gối xuống, một  nữa hành lễ,   vô cùng tiêu chuẩn, hành lễ xong xoay   .
Lâm thị: "Ta cho ngươi  lên  ?"
Bạch thị: "Vương phi, ngươi chớ..."
Lâm thị nắm tay Lâm ma ma: "Ta vẫn nên  tìm vương gia và thế tử thôi..."
Bạch thị thầm hận, rốt cuộc vẫn  xổm xuống.
Lâm thị hung hăng trừng phạt Bạch thị một phen, thấy bà  sắp   vững, lúc  mới vân đạm phong khinh : "Trắc phi bất kính vương phi, bất kính thế tử, phạt bổng lộc nửa năm, cấm túc một tháng."
Bạch thị trừng to mắt,  thể tin  Lâm thị sẽ phạt .
Lâm thị chậm rãi : "Thế nào? Trắc phi  nhận xử trí của bổn vương phi?"
Bà nắm tay Lâm ma ma, xoay : "Vậy   tìm Vương gia..."
Bạch thị nghiến răng nghiến lợi, gần từng chữ: "Nhận,   nhận."
Lâm thị  , tâm tình cực kỳ , chậm rãi xoay   về hướng lúc nãy, cước bộ thoải mái nhàn nhã.
Lâm ma ma hạ giọng: "Vương phi   Phật đường ?"
Lâm thị: "Hôm nay  ."
Dừng một chút, bà bổ sung: "Buổi tối   dùng đồ mặn, nhớ bảo phòng bếp  thêm vài món."
Niệm Phật cái gì?
Món nợ mười vạn lượng của thế tử  qua, bà nghỉ ngơi một chút   .
Khóe miệng Lâm ma ma nhếch lên: "Vâng."
Sau lưng, trắc phi  nha  của vương phi  chằm chằm, chỉ  thể nổi giận đùng đùng   trong viện , vẻ mặt  vui.
Nha  an ủi: "Trắc phi,   gì thế tử cũng  giải quyết xong nguy cơ cho vương phủ, cũng là một chuyện ."
Bạch thị vung khăn tay oán hận : "Chuyện  gì? Ngươi   ăn    thể  ! Phúc Lộc Trang vốn  nguy hiểm, hiện tại   ăn, ngày nào cũng ở bên ngoài sẽ  phát hiện mất."
Nha   , nhất thời cũng lo lắng.
Bạch thị trở  trong viện, dường như nghĩ đến gì đó, hừ một tiếng: "Muốn cấm túc ? Nằm mơ ."