Sau đó, bên đường đột nhiên xuất hiện tám  đàn ông!
Bọn họ đầu tiên là cẩn thận đỡ Lâm Vũ Thi dậy,  đó tức giận trừng mắt  .
Lâm Vũ Thi lau nước mắt, lê hoa đái vũ : "Xin  chị, em  chị bởi vì tám  bọn họ mà chán ghét em, nhưng hôm nay em tới tìm chị thật sự   ác ý. Em chỉ là   cô nhi viện của chị thiếu tiền, cho nên  đưa cho chị chút tiền để giải quyết khó khăn  mắt…"
Từ Mặc Nhiên  thoáng qua tấm thẻ  mặt đất,   Lâm Vũ Thi đang đầy vẻ tủi , lập tức tức giận : "Cô đem lòng  của Vũ Thi ném xuống đất thì thôi ,  còn dám đẩy ngã Vũ Thi! Sao   thể quen  loại phụ nữ lòng  độc ác như cô chứ!"
Hàn Tử Kỳ cũng chán ghét  : "Không  cô  nghèo ? Vì tiền mà  thể  thế , bây giờ Vũ Thi cho cô tiền, ngược  nhớ tới lòng tự trọng đáng thương của cô ."
Giang Duy Xuyên lạnh lùng mở miệng: "Cho nên, cô bởi vì ghen tị với Vũ Thi, mới đem chúng  đùa giỡn trong lòng bàn tay ? Cô ghen tị cô  xuất  hào môn, ngây thơ hoạt bát, từ nhỏ   chiều chuộng mà lớn lên, còn cô sống trong cô nhi viện, lòng  u ám, mỗi ngày đều sống trong cảnh nghèo khổ, cho nên cô  từ bên cạnh cô  cướp  chúng , cướp  Lý Trình Dã, hủy  sự ngây thơ hoạt bát của cô  ? Trên đời     loại phụ nữ lòng  rắn rết như cô chứ!"
 im lặng hồi lâu: "Mấy  vui vẻ là …"
Không ngờ mấy     giỏi tưởng tượng như .
Không hổ là tám  đàn ông xứng đôi nhất với Lâm Vũ Thi.
  rời  nhưng tám  bọn họ vây   giữa, từng  từng  đều mặt mày khó coi, dáng vẻ  hỏi tội.
Giang Duy Xuyên lạnh lùng : "Cô  cứ thế mà  ?"
Từ Mặc Nhiên cau mày : "  đánh phụ nữ, cô tự tát  một cái, xin  Vũ Thi,  sẽ để cô ."
Hàn Tử Kỳ : "Đừng khiêu chiến lòng nhẫn nại của ,  ai  thể bắt nạt Vũ Thi!"
Liếm cẩu  bốn: "Đẩy ngã Vũ Thi, còn  bình yên vô sự rời  ? Nằm mơ !"
Liếm cẩu  năm: " vốn dĩ còn  vài phần hảo cảm với cô,  ngờ cô  đem ý đồ  đánh lên  Vũ Thi. Cô dám  cô   thương,  sẽ khiến cô hối hận vì  sống  đời !"
   một lời  bọn họ.
Thậm chí,  còn  thấy Lâm Vũ Thi   lưng bọn họ.
Cô  ôm lấy cánh tay  trầy xước của ,  lông mi còn mang theo nước mắt, biểu cảm vẫn là dáng vẻ đơn thuần vô tội, đáng thương.
 ánh mắt  về phía ,  mang theo vẻ cao cao tại thượng và khinh thường chế nhạo nồng đậm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mach-nao-cac-anh-on-khong/chuong-8.html.]
 , cô  coi thường .
Coi thường loại  nghèo như .
Bọn họ cũng đều đang  chằm chằm , chờ  dùng sức tự tát  một cái.
Chờ xem bộ dạng chật vật  hổ của .
20
Sau đó, Lý Trình Dã tới.
Anh dùng sức đạp văng Hàn Tử Kỳ đang  ngoài cùng .
Hàn Tử Kỳ ngã chổng vó, kêu thảm một tiếng, cánh tay còn  khỏi hẳn   đè xuống, thương càng thêm thương.
Lý Trình Dã  tới bên cạnh , nắm lấy tay .
Anh lạnh lùng  bọn họ.
Trầm giọng : "Thừa dịp    ở đây, bắt nạt bạn gái  ? Xem  là hôm đó đánh nhẹ ."
Lâm Vũ Thi  thấy Lý Trình Dã che chở cho , trong mắt lóe lên vẻ ghen tị.
Sau đó nước mắt rơi càng nhiều hơn, cô  ôm cánh tay, đáng thương  tới  mặt chúng , thấp giọng : "Anh Trình Dã, xin , em chỉ là  giúp chị  thôi, khiến   hiểu lầm …"
Lý Trình Dã cau mày, lạnh lùng : "Thôi , bớt , chiêu  của cô đối với  vô dụng, nước mắt vẫn là để dành mà  với tám  bọn họ , rốt cuộc    xảy  chuyện gì, trong lòng cô tự hiểu rõ."
Lâm Vũ Thi mặt trắng bệch, cắn môi  Lý Trình Dã, biểu cảm càng thêm tủi .
Tám tên l.i.ế.m cẩu của cô  lập tức càng thêm tức giận, từng  từng  tức giận trừng mắt  Lý Trình Dã.
Từ Mặc Nhiên tức giận : "Lý Trình Dã, rốt cuộc   mắt   , đem trân châu thành mắt cá, chỉ trách Vũ Thi  thích  như , đối  với  như ,  ngược   coi trọng một kẻ thế  lòng  độc ác như !"
Giang Duy Xuyên nghiến răng nghiến lợi trừng mắt  Lý Trình Dã: " cảnh cáo , bây giờ xin  Vũ Thi, nếu   sẽ  tha cho ! Vũ Thi  như ,    trân trọng, ngược  cứ nhất định  cùng cái Hứa Tranh Tranh  yêu đương! Vũ Thi đơn thuần lương thiện, cô  nham hiểm độc ác, cô  chính là hàng nhái cao cấp   hiểu  ! Lý Trình Dã, bây giờ  đối xử với Vũ Thi như ,    nhất định sẽ hối hận!"
Trong lòng  im lặng, những     nhiều kịch như  chứ?