Trong lòng Thư Dư quyết định. Ngày hôm khi đến tiệm Hồng Hương Bính, nàng trở dáng vẻ của một cô nương trẻ trung, mắt sáng.
Ngụy Vinh Hoa vẫn cần mẫn quầy. Người tiểu nhị gọi là “tên họ Phùng khốn kiếp” thấy họ liền lập tức tươi đón tiếp.
“Cô nương đến mua bánh ngọt ? Bánh phù dung của tiệm chúng là bán chạy nhất, ngay cả phu nhân huyện lệnh cũng chỉ định mua, cô nương lấy mấy phần ?”
Thư Dư chỉ gật đầu: “ tìm Ngụy chưởng quỹ.”
Gã họ Phùng nhíu mày một cái, bực bội im miệng.
Thư Dư vòng qua , đến quầy.
Ngụy chưởng quỹ tiếng động ngẩng đầu lên, khi thấy nàng và Ứng Tây, vẻ mặt một thoáng ngẩn ngơ.
Thư Dư hỏi: “Chưởng quỹ, bánh dặn ông để lúc , để cho ?”
Ngụy Vinh Hoa gật đầu: “Chờ một lát.”
Ông từ quầy , hướng về phía kệ hàng.
Thư Dư nhướng mày, nàng dặn ông để lúc nào , cũng là bánh gì.
Tuy nhiên, Ngụy Vinh Hoa nhanh , bưng một chiếc khay.
“Đây là bánh phù dung cô nương hôm qua, tổng cộng mười miếng, cô nương xem đúng . Còn bánh hoa quế, cô nương quyết định đặt .”
Thư Dư nhướng mày, ông thế mà thật sự nhận ?
Ngược , gã họ Phùng bên cạnh thì nhíu mày, mặt đầy vẻ khó hiểu. Cô nương hôm qua đến ? Hắn vẫn luôn ở cửa , cô nương xinh như , nếu đến còn đặt bánh phù dung, chắc chắn sẽ ấn tượng.
Thư Dư hỏi Ngụy Vinh Hoa: “Ngụy chưởng quỹ nhận ?”
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
🩷🩷🩷 Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nàng cúi đầu , trang phục khác hôm qua, ngờ Ngụy Vinh Hoa liếc mắt một cái nhận .
“Nha phía cô.” Ngụy Vinh Hoa : “Giống với hôm qua.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/man-cap-dai-lao-xuyen-thanh-nong-gia-nu/chuong-1508-chinh-la-ong-ta.html.]
Thư Dư ngạc nhiên đầu Ứng Tây. Hôm nay kiểu tóc, trang phục và màu da của Ứng Tây đều đổi, nếu chú ý một chút thì chắc sẽ liên tưởng đến hôm qua mới .
Đặc biệt hôm qua Ứng Tây vẫn luôn lưng nàng, cúi đầu, chỉ lúc ăn bánh mới ngẩng lên một chút.
Hôm nay cũng là lưng nàng.
Người bình thường chắc sẽ để ý đến cô. Huống hồ Ngụy Vinh Hoa nhận ngay từ cái đầu tiên.
“Ngụy chưởng quỹ thật là quan sát tinh tế.”
Người quả thực quá tỉ mỉ.
Ngụy Vinh Hoa mỉm , gì thêm, đây là thói quen ông rèn luyện trong nhiều năm.
Chỉ là ông hiểu, đối phương lúc thì giả dạng thành phụ nữ trung niên, lúc trở về dáng vẻ của một cô nương trẻ, rốt cuộc là ý gì?
Chẳng lẽ là vì cô còn trẻ ham chơi?
Thư Dư nhận lấy bánh phù dung, trả tiền xong, : “Bánh hoa quế tạm thời đặt, bánh phù dung vị tệ, đa tạ Ngụy chưởng quỹ, chúng đây.”
Ngụy Vinh Hoa nàng cứ thế khỏi cửa, trong lòng càng thêm nghi hoặc, cô nương rốt cuộc đến đây gì?
Thư Dư khỏi cửa, liền đưa hết bánh phù dung cho Ứng Tây: “Ăn .”
“Tiểu thư cần ạ?”
“Ta thích ăn đồ ngọt ngấy như .”
Ứng Tây cảm thấy tiểu thư nhà thật lạ, thời buổi thức ăn ngọt ngào hiếm bao, mà tiểu thư nhà cô vẻ như ăn ngán.
“Tiểu thư, Ngụy chưởng quỹ chúng đào ?” Ứng Tây mở giấy gói lấy một miếng ăn, hỏi.
Thư Dư gật đầu: “Ừm, chính là ông . Đi thôi, chúng đến nhà họ Ngụy đợi .”
“ Ngụy chưởng quỹ đợi đến tối muộn tan mới về ?”
“Tìm gọi ông về là chứ gì?”