Mạnh Kỳ đến bên cạnh nàng, đưa cho nàng một miếng bánh bột: "A Hàm, ăn chút gì ."
Mạnh Hàm ngẩng đầu, mắt hoe đỏ: "Anh, em ngoài."
Sắc mặt Mạnh Kỳ cũng khó coi kém, trong mắt hằn lên những tia m.á.u đỏ, thì bẩn thỉu. Nghe em gái , thở dài một : "Chờ thêm chút nữa , chờ thêm một ngày. Nếu bên ngoài động tĩnh gì, sẽ ngoài xem thử."
" em lo lắng, cha và bác cả đến bây giờ vẫn về. Đám sơn tặc bên ngoài lúc nào sẽ xuất hiện, chúng bây giờ cũng dám dễ dàng ngoài mua đồ ăn. Cứ đây chờ c.h.ế.t thế , em thà ngoài liều mạng với chúng còn hơn."
Ngón tay Mạnh Kỳ siết chặt, một lúc lâu , vỗ nhẹ vai nàng: "Đừng bậy, em quên bác cả dặn dò thế nào ?"
Nghĩ đến lời dặn của Mạnh Bùi khi , Mạnh Hàm chỉ thể đè nén sự bực bội trong lòng, bất lực buông thõng vai, giọng chút tinh thần: "Em , em xúc động nữa."
Lời thì , nhưng nước mắt nàng lã chã rơi xuống.
Mạnh Kỳ thở dài một , gì thêm, cầm bánh phân phát cho những khác.
Khi đến một góc, bước chân chợt dừng , đưa hai miếng bánh về phía .
Hai đang đất cùng ngẩng đầu lên, một trong đó chút mong đợi : "A Kỳ... ..."
Mạnh Kỳ nhét bánh tay bà đầu bỏ , thêm lời nào.
"A Kỳ, sai , con chuyện với ."
Giọng phía trở nên vội vã.
Mạnh Kỳ vẫn để ý đến bà, bước nhanh trở bên cạnh Mạnh Hàm.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
🩷🩷🩷 Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/man-cap-dai-lao-xuyen-thanh-nong-gia-nu/chuong-1641-co-nguoi-muon-mo-cua-cua-chung-ta.html.]
Đào thị bóng lưng hai em, hốc mắt đỏ hoe sụp xuống. Những khác trong mật thất đều đầu bà, Đào thị lập tức cảm thấy hổ, cúi đầu lặng lẽ gặm bánh.
Những khác thấy , nhạt một tiếng, trong mắt mang theo vẻ khinh thường, đầu , ai liếc bà thêm một cái, với bà thêm một lời nào.
Mạnh Kỳ bên cạnh Mạnh Hàm, uống một ngụm nước, ăn xong miếng bánh nhịn mà sờ thanh nhuyễn kiếm bên hông.
Nếu như... Mạnh Duẫn Tranh ở đây, đối mặt với tình hình , sẽ thế nào?
Nghe cha , vị họ của năng lực, mới mười tuổi ẩn nấp bên cạnh kẻ thù Cung Khâu, đối mặt với hung thủ g.i.ế.c hại mà giả ngây giả dại, một đưa kẻ đó lên đoạn đầu đài.
Bây giờ báo thù xong, lập tức đỗ liền tiểu tam nguyên, trở thành tú tài.
Mười tuổi... lúc mười tuổi đang gì?
Mạnh Kỳ đối với Mạnh Duẫn Tranh một cảm giác phức tạp, chút ghen tị, chút cam lòng, nhưng càng hiểu rõ hơn, ẩn giấu sâu hơn trong sự ghen tị và cam lòng đó là... sự sùng bái.
Có một họ như , nên tự hào ?
Đối phương còn tặng một thanh nhuyễn kiếm. Việc mà đối phương khi mười tuổi, bây giờ mười sáu, chắc chắn cũng thể . Chẳng chỉ là chăm sóc những trong mật thất thôi ? So với , là gì .
Vừa nghĩ , bên tai đột nhiên vang lên tiếng hoảng sợ của Cao thúc đang canh giữ ở cửa mật đạo: "Bên ngoài , mở cửa của chúng ."
Những trong mật thất đột nhiên kinh hãi, đồng loạt dậy, tụ giữa.
Sắc mặt Mạnh Kỳ và Mạnh Hàm đều đổi, hai vội vàng chạy đến cửa mật đạo, quả thực thấy động tĩnh bên ngoài.
"Không , cửa khóa từ bên trong, bên ngoài mở ."
Mạnh Hàm nhỏ giọng hỏi: "Có thể nào là cha và bác cả về ?"