Thư Dư vỗ nhẹ lưng Mạnh Hàm, thấy Mạnh Duẫn Tranh bên cạnh đang về phía Đào thị, nàng nhịn mà theo.
Những khác cũng tò mò chằm chằm , định gì.
Mạnh Duẫn Tranh dừng mặt Đào thị, : "Bà kể tình hình lúc đó từ đầu đến cuối cho một nữa."
Đào thị mấp máy môi, giọng nghẹn ngào: "Những gì nên đều ..."
Đối mặt với vẻ mặt lạnh lùng của Mạnh Duẫn Tranh, mi mắt bà giật giật, vội vàng : "Ta là ."
Thực , những gì bà kể cũng khác mấy so với lời của Mạnh Hàm, chỉ là chi tiết hơn một chút.
Mạnh Duẫn Tranh xong, hỏi bà: "Cho nên, bọn họ cũng ở lâu, dò hỏi lối mật thất, cũng ý định lấy mạng chú út?"
Đào thị ngẩn , cẩn thận hồi tưởng , nhíu mày : "Ta cũng , chỉ cha của bọn trẻ khi thương ngã xuống đất, một vốn định bổ thêm một nhát, nhưng do dự một chút, cha nó liền dậy tiếp tục đánh."
Nghĩ như , hình như họ quả thực lấy mạng chú út Mạnh.
Nghĩ đến đây, Đào thị đột nhiên kích động, bật dậy, chỉ là dậy quá nhanh nên chút chóng mặt. bà hề để ý, nắm lấy cánh tay Mạnh Duẫn Tranh hỏi: "Duẫn Tranh, ý của con là, họ sẽ gì chú út của con , chú út của con sẽ đúng ?"
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
🩷🩷🩷 Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/man-cap-dai-lao-xuyen-thanh-nong-gia-nu/chuong-1647-manh-duan-tranh-nghi-ngo.html.]
Mắt Mạnh Kỳ và Mạnh Hàm sáng lên, đồng loạt về phía .
Mạnh Duẫn Tranh nhíu mày, rút tay khỏi tay Đào thị, lạnh lùng : "Ta ."
Những khác lập tức thất vọng, nhưng Mạnh Duẫn Tranh tiếp: "Tuy nhiên, lời cha khi cũng sai, Giang Khoan Ngọc đến kỳ quặc. Theo như các , sơn tặc trả thù những gia đình c.h.é.m g.i.ế.c đồng bọn của chúng đều hành động nửa đêm, nhưng Giang Khoan Ngọc đến ban ngày ban mặt. Còn nữa, chúng cũng trả thù tất cả , chỉ chọn trong đó vài nhà, hơn nữa chỉ hành động tối ngày thứ ba khi hỗn loạn, đó đều ẩn náu. Vậy tại chiều hai ngày đột nhiên xuất hiện ở nhà họ Mạnh."
Những điều , những khác đều nghĩ .
Bây giờ Mạnh Duẫn Tranh , ai nấy đều lập tức bừng tỉnh.
, điểm kỳ quái.
Mạnh Duẫn Tranh: "Chúng rõ tiêu sư trong tiêu cục đều võ công khó đối phó, tại còn đến ban ngày ban mặt. Đến hỏi thăm mật thất, chỉ vội vàng dụ chú út ngoài, thậm chí còn kịp g.i.ế.c thím út và Đào Cầm. Ta tin những tên sơn tặc g.i.ế.c như ngóe sẽ đột nhiên đại phát thiện tâm mà tha cho các nàng."
Đào thị co rúm , lúc còn cảm thấy, bây giờ lời , cảm thấy từng đợt rùng .
Mạnh Duẫn Tranh dừng một chút, khẽ thở một : "Hơn phân nửa là chúng nhắm chú út. Giang Khoan Ngọc lẽ là dùng bộ dạng thương của để dụ các , thuận lợi trộn bên trong, đưa chú út ngoài. Chỉ là ngờ A Hàm bộ mặt thật của , sẽ đề phòng , tự lộ, dứt khoát trực tiếp động thủ."
Lời dứt, Đào Cầm, nãy giờ vẫn im lặng, đột nhiên hét lên một tiếng, ngửa đầu lớn tiếng : "Bọn họ là nhắm dượng, những tên sơn tặc đó là do dượng rước lấy, cho nên căn bản liên quan đến , các dựa cái gì mà oán ?"
Mạnh Hàm thể nhịn nữa, đột nhiên xông lên tát mạnh mặt nàng một cái: "Ngươi câm miệng cho , mặc kệ những tên sơn tặc đó nhắm ai, chúng vốn dĩ đều định ngoài, là ngươi ngu ngốc tự cho là đúng, liên lụy đến tất cả ."