Mãn cấp đại lão xuyên thành nông gia nữ - Chương 1756: Ngươi phải cứu em trai ngươi

Cập nhật lúc: 2025-08-27 14:25:56
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mạnh Hàm : “Đào Cầm về cũng , ở đây cũng chuyện gì ho, nó hại cha em bắt, em thấy nó là thấy phiền.”

Đào Cầm đây tự ý rời khỏi mật thất, suýt nữa chiêu dụ bọn sơn tặc trong mật thất, hại tất cả .

nhà họ Mạnh cũng thể gì cô . Ngoài việc Mạnh Hàm tát cô mấy cái, khi Mạnh tiểu thúc cứu về, những khác cũng thể la hét đánh g.i.ế.c cô , nhiều nhất chỉ là qua với cô nữa.

Bây giờ bên ngoài yên tĩnh, Đào Cầm ở nhà họ Mạnh xa lánh, ngay cả cô thương yêu nhất đây cũng còn chuyện với cô . Sau khi khỏi mật thất, Đào Cầm liền tủi trở về nhà .

Mạnh Hàm chỉ mong cô bao giờ , cô thấy cô là thấy khó chịu. Nếu còn thương, cô tuyệt đối sẽ chỉ tát cô mấy cái là xong.

Thư Dư im lặng , cô cảm thấy chuyện của nhà họ Đào chắc chắn vẫn xong.

Ít nhất, đợi khi t.h.i t.h.ể của Đào Phi Lập đưa đến nhà họ Đào, Đào Cầm cuối cùng vẫn sẽ tìm đến nhà họ Mạnh.

Tuy nhiên, Thư Dư cho rằng cô ít nhất cũng sẽ đợi khi thấy Đào Phi Lập mới đến. Không ngờ sáng sớm hôm , cô mới ăn sáng ở sảnh ngoài, thấy tiếng lóc từ bên ngoài truyền đến.

Mọi bàn ăn đồng loạt rùng , đồng loạt về phía cửa.

Mạnh Hàm nhíu mày : “Sao em thấy... giọng của mợ nhỉ?”

Vừa dứt lời, một hạ nhân vội vàng chạy , với : “Thái thái, Đào gia thái thái và Đào Cầm cô nương đến.”

Mạnh Hàm “bá” một tiếng dậy, đặt mạnh cái muỗng bát, tức giận : “Họ đến gì? Đào Cầm hôm qua ? Nó cảm thấy ở nhà chúng bắt nạt ? Sao nào, mợ còn định đến đây để bênh vực nó .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/man-cap-dai-lao-xuyen-thanh-nong-gia-nu/chuong-1756-nguoi-phai-cuu-em-trai-nguoi.html.]

Thư Dư bên cạnh cô, kéo tay cô xuống: “Em vội vàng gì, đến chẳng sẽ ?”

Mạnh Hàm hừ lạnh một tiếng, nhịn mà liếc Đào thị một cái.

Người quả thực vẻ vui mừng phấn khởi như thường lệ mà đón, ngược còn lẩm bẩm: “Bà dám đến tính sổ ? Ta còn hỏi bà dạy con gái thế, sơn tặc đến đẩy lá chắn.”

Trong lúc chuyện, Đào thái thái Trương thị và Đào Cầm lóc thảm thiết .

Đào thị thấy em trai , liền thở phào nhẹ nhõm. Bà là thương em trai, nếu Đào Phi Lập ở đây, bà ngược khó mà gì.

chỉ em dâu và cháu gái, địa bàn của , Đào thị liền oai hơn nhiều.

“Em dâu, em ? Sáng sớm tinh mơ, lóc om sòm đến nhà chị gây xui xẻo ? Chị cho em , chuyện vốn là do Đào Cầm...”

Lời của bà còn xong, Trương thị cắt ngang.

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
🩷🩷🩷 Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.

Trương thị lao tới, nước mắt lã chã rơi: “Đại cô, cứu mạng em trai .”

Đào thị kinh ngạc, nhắc đến em trai , bà lập tức căng thẳng: “Cái, ý gì? Phi Lập ?”

Một bên, Mạnh Hàm và Mạnh Kỳ , đều về phía Trương thị, mặt mang theo vẻ khó hiểu.

Mạnh Kỳ thì đại khái đến chợ đen, vì cha với gặp ở chợ đen, nhưng nguyên nhân cụ thể thì rõ lắm.

Chỉ Thư Dư, vẫn tự cầm đũa ăn sáng, thản nhiên như thể hề thấy tiếng lóc của con Trương thị. Lát nữa còn nhiều việc bận, cô ăn no mới sức việc.

Loading...