Mãn cấp đại lão xuyên thành nông gia nữ - Chương 1780: Đưa các vị về thôn

Cập nhật lúc: 2025-08-27 14:26:22
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thư Dư xe ngựa, chỉ về phía , : “Cổng thành chẳng mở ? Ta khỏi thành dạo một vòng, xem các nơi khác .”

Nguyên Quý bừng tỉnh gật đầu: “Lộ Hương quân thật là vất vả.”

“Các vị định về thôn đúng ? Lên , đưa các vị qua đó.”

“Không , cần phiền phức , Lộ Hương quân cứ lo việc của , cần quan tâm chúng .” Phương bà bà vội vàng từ chối.

Thư Dư cũng hiệu cho Ứng Tây, từ càng xe nhảy xuống, đỡ Phương bà bà định lên xe.

Thư Dư : “Không phiền phức , dù cũng chỉ là dạo tùy ý, mục tiêu. Vừa gặp các vị, liền cùng các vị thôn xem một chút, các vị cũng thể nhân cơ hội giới thiệu cho .”

Phương bà bà nàng , lúc mới từ chối nữa.

Nguyên Quý càng . Anh vốn dĩ cảm thấy đường dài như , Phương bà bà bộ quá mệt mỏi. Vốn dĩ khi khỏi thành, định thuê xe la, xe lừa.

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
🩷🩷🩷 Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.

Chỉ là bây giờ đa còn dám khỏi thành, đặc biệt là đến một thôn xa như .

Nguyên Quý tìm , sợ tiếp tục trì hoãn thời gian, đành đỡ Phương bà bà từ từ .

Bây giờ Lộ Hương quân sẵn lòng đưa họ một đoạn, liền mặt dày nhờ xe.

Phương bà bà đỡ lên xe, chút câu nệ dựa chiếc đệm mềm, ngón tay bám thành cửa xe, cảm ơn Thư Dư ngớt.

Nguyên Quý thì càng xe, tự giác đảm nhận vai trò phu xe.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/man-cap-dai-lao-xuyen-thanh-nong-gia-nu/chuong-1780-dua-cac-vi-ve-thon.html.]

Thư Dư rót cho Phương bà bà nước ấm, lấy điểm tâm, lúc mới bắt đầu chuyện phiếm: “Ta khỏi thành đến huyện nha một chuyến, các vị sáng sớm ngoài, mới đến đây thôi?”

Phương bà bà bưng nước ấm, nhỏ giọng trả lời: “Chúng đến nhà quan gia một chuyến, chính là gia đình từng cho chúng ở trọ một thời gian, chào tạm biệt họ, trả tiền cơm thiếu đây, lúc mới xuất phát, nên chậm.”

Thư Dư hiểu : “Vậy tiền bạc của các vị còn thuận lợi ? Nếu đủ, bên .”

“Đủ đủ đủ.” Phương bà bà vội : “Ta và A Quý trong thời gian ở huyện nha giúp việc, Hạ đại nhân bạc đãi chúng , chúng nhiều tiền bạc, liền ứng cho chúng một phần.”

Quan gia cho họ ở trọ hơn mười ngày, chủ yếu nhất là tiêu hao thức ăn.

hai họ ăn cũng nhiều, tiền cơm tự nhiên cũng cao, phần tiền công ứng , cũng đủ để trả.

Thực họ còn thiếu tiền khám bệnh và tiền thuốc của Mễ đại phu, chỉ là điều kiện của quan gia so với y quán họ Mễ còn khó khăn hơn nhiều, đặc biệt là mấy ngày tuyết rơi lớn, một gian nhà của họ còn sập.

Cho nên Phương bà bà liền trả tiền của nhà họ , bên y quán họ Mễ đợi một chút.

Thư Dư nụ yên tâm của Phương bà bà, đột nhiên liền kết hợp hình ảnh của bà với bà ngoại của .

Bà ngoại cũng là như , trừ phi thật sự cùng đường mạt lộ, bà lẽ sẽ mặt dày nhờ vả một chút. phàm là chút năng lực, bà đều nợ nần ai.

Nghĩ đến bà ngoại ở cách xa ngàn dặm, Thư Dư khi đối mặt với Phương bà bà, sắc mặt cũng tự giác mà mềm mại .

“Xem Phương bà bà và Nguyên Quý trong thời gian ở huyện nha sống cũng tệ lắm, thì ? Có dự định gì , tiếp tục ở huyện nha việc ?”

thì việc ở huyện nha, đây là chuyện mà nhiều cầu còn . Dù cửa, cũng sẽ khác coi trọng hơn.

Loading...