Lão thái thái , trong lòng bắt đầu nghẹn ngào.
Thư Dư chỉ thể ôm bà, vỗ nhẹ lưng. Trong xe ngựa vô cùng yên tĩnh, lão thái thái dần dần ngủ .
Cho đến khi xe ngựa dừng ở cổng thành, bà mới tỉnh giấc.
“Đến ?”
Thư Dư gật đầu, sửa sang quần áo cho bà. Đợi xe ngựa thành, lão thái thái vén rèm xe ngoài.
Hôm qua thành vội vã, đường chỉ lo tìm vị trí của tiêu cục, nên dịp ngắm huyện Thừa Cốc.
Bây giờ gặp em gái thất lạc mấy chục năm, tâm trạng bình , lão thái thái lúc mới tâm tư.
Thư Dư liền湊 qua giới thiệu cho bà: “Cái sân là mới xây , đây khi phản tặc xông ban đêm, đốt cháy hơn một nửa ngôi nhà.”
“Những kẻ đó thật đáng ghét.” Lão thái thái căm phẫn.
Thư Dư chỉ một nơi khác. “Khu đó là con đường sầm uất nhất của huyện Thừa Cốc, một mạch qua đó, ăn uống vui chơi đều . Sau bà rảnh, thì cùng dì dạo một vòng.”
“Còn chỗ , là…”
Thư Dư đang , thì mày đột nhiên nhíu , trực tiếp với Ứng Đông đang càng xe: “Dừng xe .”
Lão thái thái đầy vẻ hồ nghi. “Sao ?”
“Cửa hàng , chính là cửa hàng của nhà Trần Binh.”
Lão thái thái lập tức qua, ánh mắt đột nhiên trở nên lạnh băng.
Thư Dư : “Trước đây cửa hàng đó mỗi ngày chỉ một tiểu nhị trông coi, hôm nay náo nhiệt như ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/man-cap-dai-lao-xuyen-thanh-nong-gia-nu/chuong-1845-nguoi-nha-ho-tran-da-tro-ve.html.]
Lúc , cửa tiệm tạp hóa nhà họ Trần vây quanh một vòng , ở bên trong lớn tiếng la hét gì đó, ồn ào náo động, xảy chuyện gì.
Đang còn nghi hoặc, Lộ Tam Trúc từ cỗ xe ngựa phía chạy tới. “Sao dừng nữa?”
Lão thái thái lạnh chỉ cửa hàng nhà họ Trần. “Đó chính là cái tiệm rách của lão súc sinh .”
Thư Dư: “…” Lão súc sinh luôn ?
Lộ Tam Trúc đầu , thấy rõ ràng là chuyện vui để xem, vội vàng : “Bên đó hình như tranh chấp, xem ngay.”
Nói xong liền chạy qua, trực tiếp chen đám đông.
Lão thái thái chịu thua kém, cũng nhanh nhẹn xuống xe.
Thư Dư vội vàng đỡ bà xuống, kéo theo mấy xe phía cũng chạy tới, cứ thế đến vòng ngoài của tiệm tạp hóa nhà họ Trần.
Có mấy nhóc mở đường, lão thái thái cuối cùng cũng chen bên trong, liếc mắt một cái liền thấy đàn ông đang lớn tiếng la lối, nước miếng bay tứ tung.
Thư Dư hỏi một phụ nữ đang xem náo nhiệt bên cạnh: “Có chuyện gì ? Người là ai?”
“Cô nương từ nơi khác đến ?”
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
🩷🩷🩷 Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Thư Dư gật đầu. “Vâng, chúng ngang qua đây, thấy ở đây nhiều vây quanh, nên đến xem thử.”
Người phụ nữ đó lập tức hứng thú, vô cùng nhiệt tình giới thiệu cho họ: “Người , là thiếu chủ nhân của tiệm tạp hóa .”
Thiếu chủ nhân? Thư Dư nheo mắt , nhà họ Trần từ phủ thành trở về?
ngay đó phụ nữ liền : “Người nhà họ Trần năm ngoái đều phủ thành, là cha vợ trong thành bệnh, cả nhà đều thăm. Hay thật, một chuyến là hơn hai tháng. Thế là, cửa hàng chỉ giao cho một tiểu nhị duy nhất trông coi. Kết quả là sáng hôm nay, thiếu chủ nhân nhà họ Trần trở về, là về để nhập hàng.”
Thư Dư nhướng mày, phỏng đoán đây của nàng quả sai, cũng trong mấy ngày , nhà họ Trần sẽ trở về.