Mãn cấp đại lão xuyên thành nông gia nữ - Chương 1871: Trần Binh, ngươi còn nhớ ta không?

Cập nhật lúc: 2025-08-28 01:57:50
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trần Binh rên rỉ la lớn, một lúc lâu thấy nắm đ.ấ.m nào rơi xuống, mới giật ngẩng đầu lên, lườm một cái.

Đập mắt là dáng vẻ hung dữ của Lộ Tam Trúc, và những đường thêu tinh xảo đai lưng của . Đầu óc chút theo kịp, đến bây giờ vẫn nghĩ rốt cuộc đắc tội với đám như thế nào.

Những rõ ràng đều dân thường, trông ăn mặc và thủ, chắc chắn chút của cải.

Trong sân một mảnh hỗn loạn, nhà họ Trần thoát khỏi tay Ứng Tây, lao đến bên cạnh Trần Binh.

Phan thị ngẩng đầu lên chửi ầm lên: “Lũ khốn kiếp các ngươi, nếu chồng mệnh hệ gì, nhà họ Phan chúng sẽ tha cho các ngươi .”

Trần Binh nắm lấy tay bà, thở hổn hển, mặt cũng phẫn nộ.

Lão thái thái Thư Dư đỡ, cứ thế đến mặt , chịu thua kém nhấc chân hung hăng đạp một cái.

“A…” Mọi đều ngờ bà lão chân, thế mà để bà đạp trúng.

Phan thị giận dữ trợn mắt, định xông lên. Bà đánh những đàn ông trẻ khỏe, chẳng lẽ một bà già mặt cũng đánh ?

động tác, Ứng Tây vặn tay .

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
🩷🩷🩷 Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.

“Ái da, ái da, buông tay, buông tay.”

Ứng Tây đẩy bà , Phan thị liền ngã lòng Trần Thu.

oán hận thôi, nhỏ giọng với Trần Thu: “Những đến ý , còn đông , chúng sẽ chịu thiệt. Con mau tìm Tuân công tử, con chút quan hệ với nha môn ? Con tìm đến cứu chúng .”

Trần Thu liên tục gật đầu. “Được, con ngay.”

Nàng ngẩng mắt cẩn thận hai nhà họ Lộ, lén lút di chuyển cửa.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/man-cap-dai-lao-xuyen-thanh-nong-gia-nu/chuong-1871-tran-binh-nguoi-con-nho-ta-khong.html.]

Thư Dư thấy, cũng đại khái nàng tìm viện binh.

nàng chỉ liếc mắt một cái, cái liếc mắt đó tim Trần Thu như nhảy ngoài. Thế nhưng Thư Dư ngăn cản, nàng vội vàng chạy .

Thư Dư khẩy một tiếng, thu tầm mắt.

Lão thái thái đạp Trần Binh một chân cuối cùng cũng còn quá nóng nảy. Bà lườm đang ngã mặt đất, lạnh lùng quát: “Trần Binh, cái đồ phụ lòng vong ân nhà ngươi, còn nhớ ?”

Ối, là phụ lòng?

Hàng xóm láng giềng ít lén xem náo nhiệt, dù đánh nữa thì gì nguy hiểm, bây giờ đến lúc chuyện phiếm.

Ngay cả nhà họ Phan cũng nhíu mày về phía Trần Binh, về phía lão thái thái.

Lão thái thái và Trần Binh tuổi tác chênh lệch nhiều. Bà từng chịu ít khổ cực, nhưng mấy năm nay an dưỡng già. Hơn nữa tâm trạng vui vẻ, Hoa Nhàn hầu hạ, phương thuốc của Triệu Tích điều trị, con cháu ở bên hiếu thuận.

Cuộc sống ngày càng như ý, trông tự nhiên cũng trẻ nhiều.

Huống hồ bà một trang phục tinh xảo, ở đó trông còn trẻ hơn Phan thị ít.

Hàng xóm láng giềng trong nháy mắt liền hiểu sai, bà lão chẳng lẽ ngày xưa quan hệ gì với Trần Binh?

Ngay cả Phan thị cũng về phía Trần Binh. “Bà, bà là ai?”

Trần Binh căn bản quen , híp mắt đánh giá lão thái thái một hồi lâu.

Hai cũng hơn ba mươi năm gặp, dung mạo đều đổi, hơn nữa năm đó họ gặp mặt cũng nhiều . Bây giờ đột nhiên , mà nhận ? Càng sẽ nghĩ đến của nhà họ Phương.

Hắn cảm thấy vô cùng oan uổng, đối mặt với ánh mắt dò xét của Phan thị và nhà họ Phan, lớn tiếng biện giải: “Ta căn bản quen bà, bà tìm nhầm , thật sự bà đánh oan.”

Loading...