Mạnh Hàm : “Thư Dư tỷ, chuyện cũng gì, chứng tỏ đều yêu quý tỷ mà.”
“Ha hả.” Áp lực thật lớn.
Thư Dư xoa xoa thái dương, cuối cùng vẫn với Đại Ngưu: “Lát nữa cân đủ phần cho họ xong, nhớ lấy thêm hai vốc hạt dưa nữa nhé.”
Dù họ cũng lặn lội từ nơi xa xôi như đến để ủng hộ nàng.
“Được.” Đại Ngưu việc.
Sau , khi những mua đồ về nhà, nhà lấy cân cân , phát hiện trọng lượng nhiều hơn so với lúc mua.
Anh chạy báo cho những khác, một vài mở gói cũng đem cân thử, quả nhiên nhiều hơn ít.
Quả nhiên, Huyện chúa đúng là khẩu xà tâm phật. Trong phút chốc, ai nấy đều vô cùng cảm động.
Đương nhiên, đó là chuyện về .
Lúc , tiệm hạt dưa Lộ Ký bắt đầu náo nhiệt trở .
Rất nhiều ở phủ thành khi ăn trưa xong liền kéo đến. Cũng một những khách mua buổi sáng kể , rằng chỉ hôm nay mới ưu đãi, nên vội vàng chạy tới vì bỏ lỡ.
Sau đó, họ phát hiện Dương lão gia và những từ huyện Thừa Cốc. Không ngờ ngay cả ở huyện Thừa Cốc cũng lặn lội đường xa đến đây chỉ để mua hạt dưa và dầu hướng dương, quả nhiên là đồ .
Buổi chiều, cửa hàng đón thêm một đợt khách mới.
Hàng hóa kệ vơi nhanh. Dương lão gia thầm thở phào nhẹ nhõm, xem việc buôn bán buổi chiều của cửa hàng lên .
đúng lúc , ông thấy Khương Phong Thu với một khác: “Nhanh lên, thể bổ sung hàng .”
Chữ “” khiến Dương lão gia cảm thấy gì đó vi diệu.
Sau khi hỏi thăm một chút, ông mới lượng khách buổi sáng còn đông hơn bây giờ, suýt chút nữa chen vỡ cả cánh cửa.
Dương lão gia và đều kinh ngạc thôi, náo nhiệt đến ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/man-cap-dai-lao-xuyen-thanh-nong-gia-nu/chuong-1944-thu-du-cam-thay-ap-luc-rat-lon.html.]
điều , họ cũng yên tâm hơn.
Những từ huyện Thừa Cốc ở lâu. Họ còn về, nên khi chọn xong đồ và thanh toán, họ liền lên đường trở về.
Thư Dư chỉ thể tiễn họ đến cửa, trong tiệm còn đông khách, nàng tiếp tục đón tiếp.
Mọi bận rộn mãi đến tối mịt mới ngơi tay. Tiễn vị khách cuối cùng , ai nấy đều mệt đến mức liệt .
Thư Dư quầy, vươn vai một cái thật dài.
Nàng đang định bảo đóng cửa cùng tửu lầu gần đó ăn tối thì thấy Mạnh Duẫn Tranh từ cửa bước .
“Đều xong việc ? Vừa , mang đồ ăn đến cho đây, mau ăn .”
Nói , tránh sang một bên, phía là ba tiểu nhị của tửu lầu, tay xách đầy những hộp thức ăn.
Đại Ngưu thấy , mắt sáng rực lên, vội dẫn ba hậu viện, đặt các hộp thức ăn lên bàn.
Những khác đều vui mừng mặt. Họ thật sự mệt lử, tuy tửu lầu ăn một bữa thịnh soạn là chuyện vui, nhưng hôm nay cần mà vẫn tiệc lớn mang đến tận cửa, còn gì tuyệt hơn.
Mọi lục tục kéo hậu viện.
Thư Dư cùng, hỏi: “Chàng ăn ?”
“Vẫn .”
“Vậy thôi, cùng ăn nào.”
Mạnh Duẫn Tranh gọi món thịnh soạn, gà vịt thịt cá đều đủ, cơm canh mì và cả điểm tâm ngọt cũng bưng lên. Còn hai vò rượu hoa đào độ cồn thấp, mà mắt sáng long lanh.
Ai nấy vội vàng chỗ, chẳng mấy chốc bắt đầu ăn ngấu nghiến.
Thư Dư lắc đầu, nàng ăn khá chậm. Mạnh Duẫn Tranh gắp cho nàng một ít đồ ăn bát, kẻo đám “hổ đói” giành hết.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
🩷🩷🩷 Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Anh cũng ăn nhiều, vì đó ở phủ nha Kỳ Liệt kéo dùng bữa một chút.
Vì , chỉ ăn một lát, tự giác quầy để kiểm tra sổ sách của ngày hôm nay.