Những gì Khương Phong Thu chỉ bấy nhiêu. đây đều là những chuyện thể truyền ngoài. Còn về việc Cam gia bí mật gì ai , thì điều , cũng rõ.
Thư Dư xong trong lòng hiểu rõ.
Không khí gia đình nhà họ Cam hòa thuận, nên mới nuôi dưỡng một Cam Thụy tính cách như . Nói một cách dễ là chân thành, nhiệt tình, còn dễ thì chút… ngây thơ?
Nếu Mạnh Hàm cũng thông suốt mà ái mộ Cam Thụy, thì Cam gia quả thực hợp với nàng.
những điều vẫn còn quá sớm. Dù nàng chỉ cần Cam gia là một gia đình phức tạp là .
Vừa mới nghĩ, bên ngoài truyền đến giọng quen thuộc: “Lộ Huyện chúa, Lộ Huyện chúa…”
Thư Dư và Khương Phong Thu , đồng thời trợn mắt, “Lại đến nữa ?”
“Lộ Huyện chúa, cô xem ai đến ?”
Giọng của Cam Thụy vô cùng phấn chấn, nhưng ngày nào y cũng tìm đủ cớ để đến, nên đối với câu hỏi mang đầy vẻ bí ẩn của y, Thư Dư chẳng hề ôm chút hy vọng nào.
Không ngờ ngay đó, nàng thấy một giọng còn quen thuộc hơn: “Nhị tỷ.”
Thư Dư sững sờ, “Là A Duệ.”
Quả nhiên, nàng khỏi cửa, thấy Thư Duệ, Nhị Ngưu và Đại Bảo nhảy chân sáo .
“Nhị tỷ, chúng con về .”
Thư Dư mừng rỡ: “Đi hơn nửa tháng , cuối cùng cũng về.”
Một bên, Cam Thụy : “Không chỉ họ về , Tuân cũng cùng về nữa.” Y chỉ thư sinh đang theo cửa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/man-cap-dai-lao-xuyen-thanh-nong-gia-nu/chuong-1964-deu-da-tro-ve.html.]
Thư Dư về phía Tuân Thịnh, chút bất ngờ khi cùng ba Thư Duệ.
Thư Duệ vui vẻ : “Chúng con đến phủ Đan Nam, ngờ ở đó gặp Tuân đại ca, nhà ở ngay phủ Đan Nam. Sau khi Tuân đại ca nhận chúng con, dẫn chúng con bái phỏng vài vị học giả và phu tử, còn dẫn chúng con tham gia một thi hội long trọng ở địa phương, chúng con mở mang ít kiến thức. Không chỉ , chúng con còn dạo khắp các vùng lân cận của phủ Đan Nam nữa.”
Thư Dư kinh ngạc về phía Tuân Thịnh. Chàng chắp tay thi lễ: “A Duệ và các em hoạt bát hiếu học. Tại hạ ở cùng họ một thời gian, tư tưởng cũng trở nên cởi mở hơn, đồng dạng học hỏi ít. Đặc biệt là phương pháp học tập của họ, phi thường khác biệt, nhưng đơn giản dễ hiểu, khiến cảm thấy mới mẻ, sáng cả mắt . Tại hạ đây là do Mạnh dạy họ, thảo nào Mạnh trở thành án đầu của viện thí. Khoảng cách giữa tại hạ và , thật sự quá lớn.”
Chàng vô cùng cảm khái, hết lời khen ngợi Mạnh Duẫn Tranh.
Thư Duệ khẽ nhỏ: “Trước đây Tuân đại ca khen tỷ phu con nhiều , bây giờ sùng bái tỷ phu con. Còn với tài học của tỷ phu, thi đỗ tiến sĩ cũng là chuyện đùa.”
Thư Dư gõ nhẹ đầu , ngước mắt với Tuân Thịnh: “Trong thời gian , A Duệ và hai đứa gây thêm phiền phức cho Tuân công tử .”
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
🩷🩷🩷 Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
“Không phiền, phiền.” Một bên, Cam Thụy mặt trả lời vui vẻ: “Đều là một nhà, thể coi là phiền phức ?”
Thư Dư: “…”
Tuân Thịnh: “…”
Ba nhóc: “…”
Khương Phong Thu che trán. Khoan , Cam công tử, thành một nhà ?
Cam Thụy cũng cảm thấy lỡ lời, vội ngẩng đầu trời, dám đối diện với ánh mắt của . Thật là, lời trong lòng thế ?
Tuân Thịnh càng đầy vẻ nghi hoặc. Cam Thụy và Lộ Huyện chúa thiết đến từ khi nào?
Không mới hai tháng ? Đã xảy chuyện gì ?
Đang lúc nghi ngờ, bên ngoài một cô nương vội vã chạy , đằng đằng sát khí : “Cam Thụy, ngươi đến nữa . Ngày nào cũng thế, ngươi nhiều chuyện ?”