Mãn cấp đại lão xuyên thành nông gia nữ - Chương 2002: Hai Đội Tình Cờ Gặp Gỡ

Cập nhật lúc: 2025-08-29 00:47:46
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Xe ngựa đang xếp hàng khỏi thành, Thư Dư bỗng nhiên cho dừng , khiến Ứng Tây giật . Nàng đầu hỏi: “Tiểu thư, chuyện gì ạ?”

“Kia là Đại Tráng ?” Thư Dư chỉ về phía một đàn ông đang trao đổi với chủ sạp hàng cách đó xa.

Dường như cuộc thương lượng mấy suôn sẻ, Đại Tráng lắc đầu dẫn hai một cửa tiệm khác.

Ứng Tây lập tức gật đầu: “ là Đại Tráng , ở đây?”

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
🩷🩷🩷 Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.

Thư Dư nhắm mắt tính toán thời gian, mỉm vui vẻ: “Chắc là đang cùng Đại Ngưu ca giao hàng cho phủ Trường Kim, tình cờ ngang qua đây.”

Đại Ngưu về phủ Đông An lấy hàng lâu khi cửa hàng khai trương. Tính theo lộ trình và thời gian, lúc đúng là họ đang đường giao hàng, việc qua đây là hợp lý.

Ứng Tây ngạc nhiên: “Thật trùng hợp, chúng gặp ở đây.”

“Ứng Tây, xe .”

“Vâng ạ.”

Ứng Tây ghìm dây cương, cho xe ngựa tách khỏi hàng đang chờ khỏi thành. May mà họ mới bắt đầu xếp hàng, còn đang ở cuối cùng.

Trên chiếc xe ngựa phía , Ứng Đông khó hiểu họ, cũng vội vàng đổi hướng theo.

Khi xe ngựa của Ứng Tây dừng cửa tiệm mà Đại Tráng bước , cũng là lúc Đại Tráng từ bên trong .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/man-cap-dai-lao-xuyen-thanh-nong-gia-nu/chuong-2002-hai-doi-tinh-co-gap-go.html.]

Anh vốn định vòng qua xe ngựa, nhưng ngờ thấy một giọng quen thuộc. Vừa ngẩng đầu lên, thấy Thư Dư bước xuống từ xe.

“Chủ nhân?!” Đại Tráng mừng rỡ khôn xiết.

Thư Dư nhảy xuống xe, đến bên cạnh cửa tiệm, mấy tay nải đang mang hỏi: “Các đến phủ Hoa Giang ? Đại Ngưu ca ?”

“Vâng, chúng mới đến đây chiều hôm qua, đại quản sự và đang nghỉ ở khách điếm. dẫn hai ngoài mua sắm chút đồ, ngờ gặp chủ nhân ở đây. Chủ nhân định về nhà ạ?”

Thư Dư gật đầu: “Ừm, chúng cũng đến hôm qua. Khách điếm các xa , dẫn đến xem thử.”

“Không xa, xa, ở ngay gần đây thôi.”

Khách điếm quả thực xa. Họ vốn đang đường, chỉ ghé thành nghỉ chân một lát. Nghỉ qua một đêm, hôm nay lên đường, với bao nhiêu hàng hóa và xe đẩy như , đương nhiên là chọn nơi càng gần cổng thành càng .

Thư Dư theo Đại Tráng đến khách điếm, tiện thể hỏi về lượng hàng hóa .

Đại Tráng : “Hàng tồn trong nhà gửi một nửa. Đại quản sự , một chuyến vận chuyển thế quả thực dễ dàng, nên lấy bao nhiêu thì lấy bấy nhiêu. Khương chưởng quỹ nhiều ý tưởng, hàng hóa bên phủ Trường Kim bán cũng nhanh. Đặc biệt là sắp đến Tết Đoan Ngọ, còn định tổ chức một đợt hoạt động nữa, nên thể gửi bao nhiêu thì gửi bấy nhiêu.”

Anh sơ qua cho Thư Dư về lượng, thêm: “ hôm qua chúng lẽ tìm mấy khách hàng, thể hôm nay họ sẽ đặt một lô hàng nhỏ, nên đại quản sự và đang chờ ở khách điếm, đến chiều mới khởi hành.”

Nếu thì lẽ họ ngay khi cổng thành mở.

Thư Dư dừng bước: “Chuyện ?”

“Không hôm qua chúng thành lúc chiều ? Lúc đó đại quản sự thấy trời còn sớm nên bảo bến tàu dạo một vòng. Ở bến tàu nhiều thuyền hàng, thương nhân đương nhiên cũng đông. Lần chúng vội quá, thời gian ghé xem. Lần gấp gáp như , nên nhân cơ hội xem tìm vài nguồn khách hàng . Dù thì đồ của nhà chúng đều là hàng hiếm, đặc biệt là mì ăn liền, những thương hộ từ nam bắc ăn uống thường qua loa, nên nguồn khách cho mì ăn liền vẫn dễ tìm.”

Loading...