Nghe đến đó, Thư Dư và mấy đều kinh ngạc.
Nguyễn Thành Thiên kinh ngạc hỏi: “Cho nên, ngươi vì moi móc tin tức từ miệng Nguyễn Khả Vi, cố, cố ý để uống rượu đánh ngươi? Ngươi thật quá ngốc, thể dùng cách tự hại bản như chứ?”
Lâu thị nhỏ giọng: “ nhất thời chỉ thể nghĩ cách , hơn nữa khi đánh, thể lập tức chạy về nhà đẻ mà họ nghi ngờ.”
“Bây giờ ngươi nghĩ , từ từ nghĩ. Chúng cũng thể tìm một cơ hội để bàn bạc, chuyện vội, ngươi…” Nguyễn Thành Thiên như nghĩ điều gì, hung hăng vỗ trán một cái, chút tự trách : “Lỗi của , là kịp rõ với ngươi. Có ngươi cho rằng huyện chúa ngày mai sẽ , thời gian gấp gáp ?”
Lâu thị sững sờ, nàng quả thực nghĩ như .
“Xin , lúc đó đến, kế hoạch cụ thể cũng kịp rõ, chỉ thể bảo ngươi suy nghĩ .”
Lâu thị im lặng một lát, lắc đầu: “Dù ngươi rõ với , lẽ vẫn sẽ lựa chọn như bây giờ. Không các đợi , mà thực là đợi nữa. Ta một khắc cũng ở nhà Nguyễn nữa. Nay cơ hội, đừng là đánh một trận, dù đánh đến c.h.ế.t khiếp, cũng nguyện ý!”
Nàng chút kích động lên. Cuộc sống ở nhà Nguyễn đối với nàng quả thực quá dằn vặt.
Bây giờ chỉ là đánh một trận, nếu sớm, sẽ vô đánh đập và chửi rủa, nàng thực sự chịu nổi nữa.
Thư Dư phụ nữ hành hạ đến hình tiều tụy, ánh mắt cũng trở nên u ám còn ánh sáng, trong lòng càng thêm căm ghét nhà Nguyễn Hải. Nàng rũ mắt , cuối cùng lấy hai viên kẹo đưa qua.
Trên nàng cũng chỉ hai viên kẹo.
“Em gái từng với , ăn kẹo sẽ còn đắng. Ngươi yên tâm, sẽ giúp ngươi, để ngươi và Nguyễn Khả Vi hòa ly.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/man-cap-dai-lao-xuyen-thanh-nong-gia-nu/chuong-2054-an-keo-se-khong-con-dang.html.]
Lâu thị hai viên kẹo, cả đều ngây dại.
Nàng ngơ ngác ngẩng đầu Thư Dư: “Huyện chúa…” Nàng thật sự thể hòa ly với Nguyễn Khả Vi ?
Thư Dư đưa kẹo về phía , Lâu thị theo bản năng nhận lấy, ánh mắt bình tĩnh của Thư Dư, nàng ăn một viên.
Vị ngọt ngào từ cổ họng lan . Rõ ràng là ngọt, nhưng hốc mắt nàng bắt đầu cay xè. Dần dần, nước mắt lã chã rơi xuống.
Trong phòng ai gì, chỉ tiếng nức nở kìm nén của Lâu thị.
Cho đến khi nửa viên kẹo tan hết, cảm xúc của Lâu thị mới dần dần định . Nàng dùng tay áo lau nước mắt: “Xin , quá kích động.”
Lau khô nước mắt, Lâu thị lúc mới tiếp tục kể về chuyện của Nguyễn Khả Vi.
“Hôm nay vốn dĩ ở ngoài cùng đám bạn bè uống rượu ăn cơm, nhưng công công hình như kiêng kỵ huyện chúa. Biết huyện chúa đến, còn ở trong thôn, nên lo lắng, liền gọi về. Nguyễn Khả Vi uống rượu , liền đem rượu vốn giấu đặt riêng trong phòng, về thấy.”
Vốn dĩ vì uống rượu giữa chừng gọi về, cơn thèm rượu trong bụng vẫn dập tắt.
Kết quả về nhà liền thấy vò rượu, Nguyễn Khả Vi tự nhiên vui mừng.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
🩷🩷🩷 Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Hắn sợ Nguyễn Hải ngăn cản, nên trốn trong phòng uống. Ngoài Lâu thị , những khác trong nhà Nguyễn đều .
Lâu thị liền đợi uống đến nửa say nửa tỉnh mới chuyện. Nàng chuyện của Nguyễn Hải, nhưng sợ khi tỉnh rượu vẫn còn nhớ, nên hỏi mập mờ. Giống như đang trò chuyện, nàng hỏi về việc hôm nay công công tại gọi về sớm như .