Sáng sớm hôm , trời hửng sáng, Mạnh Duẫn Tranh liền với Thư Dư một tiếng, cầm thư rời .
Gia đình Triệu Tích còn tưởng tối qua về, y vẻ sợ thiên hạ loạn mà với Thư Dư: “Nàng xem, nàng ở bên cạnh, bắt đầu đêm về ngủ. Hôm qua chúng bắt gặp, nàng xem những ngày nàng ở đây, rốt cuộc bao nhiêu đêm về?”
Cheyenne mở to hai mắt, thể châm ngòi ly gián như . Ngươi và thiếu gia là bằng hữu nhiều năm ?
Hắn định mở miệng giải thích, liền Thư Dư : “Chàng tối qua về , chúng còn chuyện một lúc.”
Triệu Tích: “…”
Y tin: “Chàng tối qua về ?”
“Là ngươi ngủ say quá, thấy. Nếu ngươi cứ hỏi Ứng Tây xem?”
Triệu Tích về phía cô nương bên cạnh, Ứng Tây gật đầu: “ , thấy động tĩnh. Không chỉ tối qua, mà sáng sớm nay lúc cửa, cũng chuyện với tiểu thư một lúc.”
Ứng Tây ở cùng phòng với Thư Dư. Là nha kiêm hộ vệ của Thư Dư, động tĩnh lớn như lúc Thư Dư cửa, nàng đương nhiên thấy.
Triệu Tích dồn thế bí, ở đó hừ lạnh hai tiếng.
Thư Dư lười để ý đến y, ăn xong bữa sáng trêu đùa với Tiểu Hỏa Hỏa một lúc, liền với Tống Nhạc: “Biểu thúc của con chút việc muộn một chút mới về, chúng mua đồ , mua xong cùng thăm cữu bà của con.”
Tiểu Tống Nhạc liên tục gật đầu: “Vâng.”
Cậu ăn xong, lúc lạch bạch chạy về phòng , lục lọi trong túi đồ một lúc tung tăng chạy .
Thư Dư thấy túi đồ của căng phồng, hiển nhiên là mang ít thứ.
Nàng chào hỏi Thư Du, dẫn tiểu Tống Nhạc cửa.
“Đã nghĩ mua gì ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/man-cap-dai-lao-xuyen-thanh-nong-gia-nu/chuong-2124-chang-ay-toi-qua-da-ve.html.]
Tiểu Tống Nhạc: “Con mua y phục cho cữu bà.” Hôm qua thấy, y phục cữu bà dày dặn cho lắm.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
🩷🩷🩷 Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Thời tiết lúc , kinh thành vẫn còn lạnh, nhưng áo khoác của Hồng thím chút mỏng.
Thư Dư thấy chủ ý, liền dẫn đến tiệm y phục.
Chẳng qua y phục trong tiệm phần lớn đều tương đối sặc sỡ, thích hợp cho các tiểu cô nương trẻ tuổi mặc. Nếu mua những bộ y phục như về, e là Hồng thím cũng mặc .
Hai xem hồi lâu, chọn lựa nửa ngày mới chọn một chiếc áo bông thích hợp với Hồng thím.
Áo chút rộng, nhưng , y phục mua lớn một chút vẫn hơn là nhỏ.
Chất liệu của chiếc áo khoác cũng tệ, sờ lên thoải mái, chỉ là giá cả chút đắt, ba lạng bạc.
Giá đối với Thư Dư thì , nhưng đối với bá tánh bình thường thì quả là kinh .
Tiểu Tống Nhạc cúi đầu lật túi vải của , khuôn mặt nhỏ nhắn vui vẻ, lấy một túi tiền, nhón chân đặt lên quầy: “Đây ạ, con .”
Vị chưởng quỹ liếc Thư Dư một cái, thấy nàng gì, lập tức : “Được , tiểu thiếu gia chờ một lát, gói cho ngài ngay.”
Chưởng quỹ cầm y phục gấp đặt trong túi, đưa cho tiểu Tống Nhạc.
Áo bông chút nặng, Ứng Tây nhận lấy.
Ra khỏi tiệm y phục, Thư Dư hỏi tiểu Tống Nhạc còn mua gì , liền lắc đầu.
Thư Dư bèn tự mua vài thước vải, mua chút điểm tâm, đó dắt tiểu Tống Nhạc trở về tiểu viện ở thành nam.
Vốn tưởng giờ Mạnh Duẫn Tranh chắc về , ngờ họ ở nhà đợi nửa canh giờ, vẫn trở về.
Xem khi lá thư giao lên, tạm thời thoát .