Nếu , một hài tử nhỏ, ba lạng bạc?
Thư Dư sững sờ, chiếc áo trong lòng mà dở dở .
Nàng cầm áo đưa cho Hồng thím: “Đây là Nhạc Nhạc đặc biệt mua cho bà, là dùng tiền của nó, nó chọn lâu, dụng tâm. Lúc nãy đường qua đây đều ôm khư khư, bà nếu nhận, Nhạc Nhạc sẽ buồn đó.”
“Cái … cái …” Hồng thím về phía tiểu gia hỏa.
Tiểu Tống Nhạc gật đầu mạnh: “Con sợ cữu bà lạnh, cữu bà nếu mặc, tâm ý của con sẽ truyền đến . Con cữu bà mặc, thấy chiếc áo là thể nghĩ đến con.”
Cái miệng nhỏ của liến thoắng, lời ấm lòng thỏa đáng, khiến hốc mắt Hồng thím cay cay.
Hả?
Khoan …
Hồng thím đột nhiên mở to hai mắt: “Cẩu Oa, con ?”
, lúc nãy còn gọi là cữu bà, chuyện chút trở ngại nào, giọng trong trẻo mang theo chút non nớt.
Hồng thím lúc nãy chỉ chìm đắm trong niềm vui gặp , nhất thời phản ứng . Lúc thấy năng lưu loát, bà mới cuối cùng phát hiện điều .
Năm đó Cẩu Oa hai tuổi rưỡi còn một chữ, bây giờ thể trôi chảy như ?
Hồng thím kinh hỉ về phía Thư Dư, nàng : “Vâng, nó vốn dĩ thể chuyện. Chúng con tìm đại phu xem qua, đại phu yết hầu của nó vấn đề gì, rèn luyện một chút là .”
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
🩷🩷🩷 Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nàng đến việc tiểu Tống Nhạc đây ở nhà họ Hồng chịu kích động, mới dẫn đến việc thích mở miệng chuyện.
Nếu , Hồng thím chắc chắn sẽ tự trách.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/man-cap-dai-lao-xuyen-thanh-nong-gia-nu/chuong-2128-con-da-di-hoc-duong.html.]
Dư thị ở cửa bĩu môi, nàng còn tưởng là do cha của Cẩu Oa là kẻ ngốc, nên đứa nhỏ cũng khuyết tật.
Hồng thím vui mừng thôi: “Tốt, , Cẩu Oa theo các , là phúc khí của nó. Xem kìa, bây giờ năng lưu loát rõ ràng, còn lợi hại hơn cả những đứa trẻ lớn hơn.”
Tiểu Tống Nhạc : “Cữu bà, con chẳng những năng lưu loát, con còn thuộc sách nữa đó.”
“Đọc thuộc sách?”
“ , năm biểu thúc bắt đầu dạy con sách chữ, năm ngoái gửi con đến học đường khai tâm. Con bây giờ thể thuộc Tam Tự Kinh, cữu bà ? Con cho bà .”
Hồng thím kích động, vốn tưởng Cẩu Oa sống , ăn no mặc ấm, bệnh thuốc uống là lắm , ngờ còn thể sách, sớm như gửi đến học đường?
Bà liên tục gật đầu: “Nghe, .”
Tiểu Tống Nhạc chắp tay lưng, ho nhẹ một tiếng, vẻ tiểu đại nhân bắt đầu ngâm nga sách.
Thư Dư: “…” Phu tử ở học đường của các con dạy như ? Đầu choáng ?
Hồng thím say sưa. Tuy hiểu, nhưng ảnh hưởng đến việc bà tiểu Tống Nhạc lợi hại. Xem kìa, mới một năm mà nó thể thuộc làu làu cả cuốn Tam Tự Kinh.
Người ngoài cửa cũng mà kinh ngạc thôi, Cẩu Oa quả thật là đổi vận .
Đáng tiếc, nếu mấy năm lúc cha nó Tống Đại Tráng còn sống mà gặp vị biểu thúc , bệnh của Tống Đại Tráng chừng còn thể chữa , cuộc sống cũng hơn.
Tiểu Tống Nhạc xong sách, mong chờ Hồng thím, bà vỗ tay: “Thật là lợi hại, thể thuộc hết .”
“Vâng, con sẽ nỗ lực sách, tương lai thi đỗ Trạng Nguyên.”
Hồng thím vui ha hả: “Được, cữu bà sẽ chờ con thi đỗ Trạng Nguyên, cưỡi ngựa dạo phố, vinh quy bái tổ.”
Mấy phen chuyện, sự xa cách ba năm gặp tan biến, tiểu Tống Nhạc còn căng thẳng nữa, hai càng càng hợp ý.