Thư Dư trong lòng thầm thắp một nén nhang cho hai con Đại trưởng công chúa. Biết chuyện gần như còn vấn đề gì nữa, nàng mới hỏi đến hành trình của Hướng Vệ Nam.
Tiêu Nhược Quân vốn tưởng hôm nay nàng chỉ đến để chuyện phiếm với , ngờ nàng còn việc tìm phu quân.
“Y ngoài , nhưng hiện tại đang mang thai, hai ngày nay giữa trưa y đều sẽ trở về xem xét.”
Giữa trưa? Vậy cũng sắp .
Quả nhiên, bên Hướng phu nhân gọi hai dùng bữa, Hướng Vệ Nam cũng vội vã trở về nhà.
Y thấy Thư Dư ở đây cũng bất ngờ: “Đến tìm Nhược Quân chuyện phiếm ? Vừa , rảnh thì nàng cứ qua bầu bạn với nàng nhiều hơn.”
Y trông bận, cũng ở nhà dùng bữa, chỉ Tiêu Nhược Quân hai mắt, thấy nàng vẫn , liền xoay định .
Tiêu Nhược Quân vội giữ y : “Khoan , A Dư tìm việc.”
Hướng Vệ Nam sững sờ: “Tìm ?”
Thư Dư thấy y quả thực nhiều thời gian trì hoãn, liền cũng cò kè, dứt khoát rõ mục đích của : “Chàng mở một cửa hàng ở kinh thành, thỉnh giúp tìm một vị chưởng quỹ thích hợp.”
Biểu cảm của Hướng Vệ Nam tức thì trở nên chút cổ quái: “Sao nàng nghĩ đến việc nhờ tìm?”
Thư Dư chớp mắt: “A Duẫn tìm là thích hợp nhất.”
Vừa đây là chủ ý của Mạnh Duẫn Tranh, Hướng Vệ Nam đột nhiên như nghĩ đến điều gì đó, sắc mặt đột nhiên trầm xuống.
Một lát lạnh : “Ta ngay mà, y đây là đang vòng vo đòi nợ . Được, , chưởng quỹ , đưa cho nàng là , ngày mai sẽ dẫn qua.”
Nói xong hừ một tiếng, tức giận đùng đùng rời .
Để mấy hiểu mà .
Thư Dư chần chừ hỏi: “Ta … gì nên ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/man-cap-dai-lao-xuyen-thanh-nong-gia-nu/chuong-2177-huong-ve-nam-vo-co-noi-gian.html.]
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
🩷🩷🩷 Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Tiêu Nhược Quân mờ mịt lắc đầu, phu quân của nàng luôn trọng, hiếm khi lúc sắc mặt biến đổi nhanh như .
Hướng phu nhân tuy cũng hiểu, nhưng vẫn : “Không cần để ý đến nó, nó hai ngày nay bận đến hồ đồ, Nhược Quân thai, mừng loạn, cả đều bình thường, lát nữa tìm đại phu xem cho nó.”
Ra vẻ như Hướng Vệ Nam mất trí .
Thư Dư: “…”
Hướng Vệ Nam lúc nãy gì mà đòi nợ, là ý gì? Y còn nợ A Duẫn một khoản nợ ?
Thư Dư sờ cằm, chẳng lẽ đây là một khoản tiền lớn?
Hướng Vệ Nam đồng ý , dù trông y vẻ tâm trạng , sắc mặt vui, thái độ tệ, nhưng Thư Dư vẫn yên tâm.
Nàng ở Hướng gia trò chuyện với Tiêu Nhược Quân một lát, thấy nàng bao lâu bắt đầu ngáp, thật sự giống như Cốc ma ma là thèm ngủ, nàng liền dậy cáo từ về nhà.
Ngày hôm chính là ngày kết thúc kỳ thi trường thứ ba. Lần , Thư Dư qua buổi trưa sớm đến cổng trường thi.
Cùng ý nghĩ giống nàng còn ít , bởi bên ngoài trường thi nhanh chật kín .
Có lẽ vì đến sớm, Thư Dư còn thấy hai thí sinh khiêng .
Người bên cạnh bàn tán sôi nổi: “Đây là ngày cuối cùng , còn xảy chuyện ?”
“ , mắt thấy sắp gõ chiêng , cố gắng thêm một chút nữa là .”
“Đáng tiếc.”
Mọi sôi nổi lắc đầu thở dài, Thư Dư cũng cảm khái.
Còn ít thấy đều lo lắng thôi, sợ nhân của cũng thể kiên trì đến phút cuối cùng, càng gần đến giờ, họ càng lo âu.
Cuối cùng, tiếng chiêng đồng vang lên, cổng lớn trường thi từ từ mở mặt . Tất cả đều thở phào nhẹ nhõm, đó đều chen lấn về phía .