Thư Dư kinh ngạc đến: “Mã Lộc?”
Chàng đang việc trướng tuần phủ đại nhân, ở nhà ? Sao lúc xuất hiện ở Chính Đạo thôn?
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
🩷🩷🩷 Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Trong lúc kinh ngạc, Mã Lộc chạy đến mặt mấy , : “Ta mới về đến nhà thì A Nguyệt các vị đến, vội chạy đến thôn trang. Quản sự ở đó các vị lên núi săn, thật sự chờ nổi nên đến đây thử vận may, ngờ các vị về .”
Chàng còn giơ cung tên tay lên, rõ ràng là định núi săn cùng họ.
Mã Lộc vui, đặc biệt là khi thấy Mạnh Duẫn Tranh, liền nghĩ đến cảnh tượng họ cùng săn hổ trong núi sâu đây, trong lòng lập tức nhiệt huyết sôi trào, trải nghiệm một nữa.
A Nguyệt , họ đến đây việc quan trọng, thể ở Chính Đạo thôn lâu, nên cũng đành tiếc nuối từ bỏ.
Mạnh Duẫn Tranh gật đầu với Mã Lộc, hỏi: “Nghe Phương thẩm tử , hiện đang việc trướng tuần phủ đại nhân, chúc mừng nhé. Chỉ là hôm nay trở về?”
“Chẳng hai ngày nay nghỉ phép, bên cạnh đại nhân cũng việc gì, nên về thăm A Nguyệt và con. May mà về, còn thể gặp các vị.”
Thư Dư chút tò mò: “Mã Lộc, hiện đang việc cho Thành đại nhân, khác ở bên ngoài đều nể mặt vài phần ?”
Mã Lộc chút ngượng ngùng : “Không , Thành đại nhân là tuần phủ, chỉ là một tên lính quèn chút may mắn mà thôi. Thực việc trướng hộ vệ Thành Hiền. Chẳng qua gần đây hộ vệ Thành Hiền trong phủ, nên chúng các hộ vệ khác điều phái. Thế nên việc của cũng ít một chút, mới thể tranh thủ về nhà.”
Thư Dư sững sờ: “Thành Hiền ở trong phủ?”
“ , hơn một tháng đại nhân phái việc bên ngoài. Còn chuyện gì thì cũng .”
Một tháng ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/man-cap-dai-lao-xuyen-thanh-nong-gia-nu/chuong-2314-ma-loc-tro-ve.html.]
Thư Dư và Mạnh Duẫn Tranh , họ quá nhạy cảm, mà chủ yếu là trong lá thư hôm qua của Thư Quyền cũng nhắc đến việc Thư Phong hơn một tháng đột nhiên giả vờ ngã gãy chân ngấm ngầm rời khỏi Chính Đạo thôn.
Chỉ là hai chuyện tuy xảy cùng một thời gian, nhưng liên quan đến thì chắc.
Mã Lộc hỏi: “Sao ?”
“Không gì, chúng năm ngoái còn gặp Thành Hiền ở Trường Kim phủ, nghĩ khó dịp đến Tây Nam, nếu cơ hội còn thể gặp mặt.”
Chuyện thì Mã Lộc chịu, cũng rõ khi nào Thành Hiền trở về.
Mấy chuyện, về phía Chính Đạo thôn.
Đi nửa đường, Hứa Đại Lực cầm con mồi về nhà .
Vừa về đến nhà, vợ ông là Lâm thị liền đón, nhận lấy con mồi tay ông: “Đi săn cùng huyện chúa và Mạnh công tử, thu hoạch cũng thật lớn. Hay là, tối nay mời huyện chúa tới trong nhà ăn cơm , hôm qua họ ăn ở nhà họ Phương, hôm nay cũng nên đến lượt chúng mời.”
Hứa Đại Lực lắc đầu: “Huyện chúa họ buổi chiều là về huyện thành , tối nay sẽ nghỉ trong thôn.”
Lâm thị chút tiếc nuối: “Nhanh ?”
“Ừm.” Hứa Đại Lực nghĩ một lát: “Bà món gà xào cay sở trường , lát nữa mang đến nhà họ Phương cho huyện chúa, khó dịp đến một chuyến, mời họ nếm thử tay nghề của bà.”
“Được.” Lâm thị liền cầm con mồi bếp.
Đi đến cửa bếp, đang định nhờ Hứa Đại Lực nhóm lửa giúp thì thấy ông thẳng phòng, dọn giấy bút mực duy nhất trong nhà, bắt đầu nhanh chóng mài mực.