Mãn cấp đại lão xuyên thành nông gia nữ - Chương 2342: Hai người này chắc chắn có kẻ bất thường

Cập nhật lúc: 2025-08-30 17:04:57
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thư Dư : “Không , chúng còn việc.”

“Huyện chúa đến Tây Nam việc ?” Khang Thục Hiền hỏi một câu, ngay đó như nghĩ đến điều gì, đột nhiên hiểu : “Có là vì lá thư mà năm ngoái chúng gửi cho Kiều Nhu tỷ ? Cho nên cái hắc... ý là, bên thật sự cũng một cái?”

Thư Dư thấy nàng chủ động nhắc đến chuyện lá thư, ánh mắt lóe lên.

Nàng lắc đầu: “Không , chúng đến đây là để tìm sư phụ của , chỉ là tình cờ mà thôi.”

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
🩷🩷🩷 Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.

“Thì .” Khang Thục Hiền gật đầu.

Nàng còn gì đó, Hà Phương chạy đến mặt hai .

Nàng vội vàng hành lễ với Thư Dư: “Tham kiến huyện chúa, ngờ gặp huyện chúa ở đây.”

Thư Dư gật đầu: “Trông các cô nương đều tệ.”

Hà Phương liên tục gật đầu: “Đây vẫn là nhờ phúc của huyện chúa. , chúng ở ngay gần đây, huyện chúa nhà chơi một lát , các tỷ khác thấy huyện chúa chắc chắn sẽ vui.”

Chưa đợi Thư Dư trả lời, Khang Thục Hiền ở bên cạnh : “Huyện chúa còn việc, , chúng lát nữa cho các tỷ khác cũng .”

Hà Phương nhíu mày: “ đến , huyện chúa là đại ân nhân của chúng , chiêu đãi thật sự nổi.”

chúng cũng thể phiền chính sự của huyện chúa chứ.” Khang Thục Hiền nghĩ một lát: “Hay là thế , chúng qua bên mua ít đặc sản của huyện Thanh Tuyên để huyện chúa mang về, coi như là một chút tấm lòng của chị em chúng .”

“Đặc sản đó thì tác dụng gì? Huyện chúa từng ăn qua.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/man-cap-dai-lao-xuyen-thanh-nong-gia-nu/chuong-2342-hai-nguoi-nay-chac-chan-co-ke-bat-thuong.html.]

Thư Dư cứ thế hai họ qua vài câu, khóe miệng mỉm , đợi gần xong mới mở miệng: “Đa tạ ý của các vị, thật sự , cơ hội sẽ gặp .”

Khang Thục Hiền lục lọi , lập tức móc một cái túi tiền: “Huyện chúa, ngài việc chúng cũng dám giữ, nhưng ân tình của ngài đối với chúng sẽ quên. Trên cũng gì, cái túi tiền là do tự tay , ngài cầm lấy .”

Thư Dư nhận lấy: “Đa tạ.”

Hà Phương thì chút ngượng ngùng: “Huyện chúa, mang theo thứ gì, liền... nhưng nếu huyện chúa việc gì cần giúp, cứ việc phân phó, nhất định sẽ từ chối. Vừa Thục Hiền ngài đến tìm sư phụ, chúng ở huyện Thanh Tuyên cũng một năm , chừng chúng gặp qua. Ngài cứ với chúng , chúng thể giúp .”

Khang Thục Hiền ở bên cạnh mắt sáng lên, liên tục gật đầu: “ đúng đúng.”

Thư Dư lắc đầu: “Không cần , sư phụ để địa chỉ, tìm mục đích, bằng cứ ở chỗ cũ chờ trở về.”

mà...”

Thư Dư xua tay: “Cứ , tạm biệt.”

Nàng xong liền trực tiếp lên xe ngựa. Hà Phương còn gì đó, Khang Thục Hiền ở bên cạnh vẫy tay từ biệt nàng: “Huyện chúa thong thả, nếu cơ hội, ngài đến, chúng nhất định sẽ đón gió tẩy trần cho ngài.”

Thư Dư gật đầu, buông rèm xuống, xe ngựa từ từ chạy về phía .

Cho đến khi xa, Khang Thục Hiền và Hà Phương vẫn ở xa xa theo.

Thư Dư đưa túi tiền trong tay cho Triệu Tích, cầm lấy ngửi ngửi, đó lắc đầu: “Không vấn đề gì.” y vẫn khuyên Thư Dư nên mang theo bên .

Hai xuất hiện thật sự quá kỳ lạ, quá trùng hợp, cả hai đều vấn đề, nhưng chắc chắn một là bất thường.

Ba bàn luận chuyện trong xe, chỉ mở cái rương, để Ngụy Cầm hít thở khí.

Loading...