Mãn môn đều là phản diện hắc hoá, chỉ có tiểu sư muội là hài hước - Chương 237: Cho muội thêm chút thời gian để tìm hiểu lại huynh
Cập nhật lúc: 2025-03-14 11:31:06
Lượt xem: 72
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Thật ?”
“Đương nhiên là thật , ba tấm gia tốc phù dán lâu quá thì đầu óc choáng váng cũng dễ sinh ảo giác.”
Ninh Minh Thành gãi gãi đầu, nhưng mà nãy cảm thấy chân thật, mỗi chi tiết đều thấy, thể là ảo giác chứ?
“Tiểu sư , nơi kỳ lạ quá, chúng vẫn nên rời thôi!”
“Huynh đúng!”
???
Tiểu sư một dễ như trở bàn tay mà đồng ý, chuyện lạ!
Diệp Linh Lang quả thực đầu mà rời . Nhìn thấy nàng , Ninh Minh Thành vội theo.
“Này, tiểu sư , đây là đường cũ đúng ? Muội thế?”
“Đây là đường cũ , choáng váng, đầu óc rõ ràng ?”
???
Người dễ thương làm những điều dễ thương, dịch/viết những truyện dễ thương
Đến trang Facebook của mình để tìm hiểu thông tin nhé: I will tell you lovely stories
Tiểu sư ma ám, là ma ám?
Ninh Minh Thành trái , bắt đầu nghi ngờ bản , nghi ngờ nhân sinh.
Thấy Diệp Linh Lang rẽ một chỗ rẽ một khu vực khác của căn phòng, Ninh Minh Thành vội vàng đuổi kịp, khi đuổi kịp còn bên tai tiếng sột sột soạt soạt, hơn nữa khóe mắt còn thoáng về góc của căn phòng bí mật, tơ hồng chợt xuất hiện biến mất.
“Tiểu sư , thấy tiếng gì ?”
“Không .”
“Vậy thấy tơ hồng ?”
“Lục sư , còn trẻ cần tu luyện nhiều hơn, cần lúc nào cũng nghĩ đến việc dắt tơ hồng, nơi còn dắt tơ hồng với ai? Con cua con tôm con rùa đen? Dù là cái nào, tuyệt đối thể gọi là tẩu tử !”
…
Cho nên, thật đúng là tai của vấn đề, đôi mắt nhầm ? Không thể chứ?
Sau khi Diệp Linh Lang xong thì tiếp tục trong, khi gian phòng bí mật nàng mới tìm ngăn bí mật, mở cửa căn phòng.
Khi nàng định , đột nhiên từ bên trong vọt một bóng hình quen thuộc, nhanh chóng ngăn cản bọn họ ở bên ngoài, đó đóng cửa phòng bí mật .
“Nhị sư ?” Ninh Minh Thành kinh ngạc kêu lên.
“Vì các ngươi đến đây?”
“Bọn tới tìm .”
“Tìm gì? Các ngươi cũng thấy thực lực của đại yêu mạnh như thế nào , các ngươi lẽ nhanh chóng rời khỏi Thanh Vân Châu, trở nơi an chứ!”
Thẩm Ly Huyền cau mày, vẻ mặt nghiêm túc, thậm chí còn bày uy nghi của sư . mà tiểu sư bình thường cũng từng sợ dĩ nhiên là kinh sợ , ngay cả Ninh Minh Thành bình thường sợ vô cùng, cũng hề sợ hãi, ngược là trợn to hai mắt, vẻ mặt ngạc nhiên.
“Nhị sư , vì đầu sẽ tơ hồng? Tiểu sư , cái lầm đấy chứ? Đừng choáng váng mà hoa mắt nữa!”
Diệp Linh Lang Ninh Minh Thành tò mò sống c.h.ế.t là gì, Thẩm Ly Huyền sắc mặt ngày càng trầm xuống, môi bặm càng chặt, vẻ mặt bất đắc dĩ.
“Lục sư , mở to hai mắt rõ .”
Vóc của Diệp Linh Lang đủ cao, mà hình của Thẩm Ly Huyền thon dài cao lớn, dẫn tới nàng thấy đồ vật gì đầu , vì thế, nàng nhún mũi chân một cái nhảy lên lưng của Thẩm Ly Huyền, một bàn tay ôm cổ , một cái tay khác chỉ lên đồ vật đầu .
“Cái là tơ hồng, đây là cánh hoa! Cánh hoa! Huynh mù !”
Cử động của Diệp Linh Lang khiến cho Thẩm Ly Huyền ngay lập tức cứng cả , ở đó giống như tượng đá, thật lâu phản ứng như thế nào.
Nàng hiểu ? Có vì nàng thật sự quá nhỏ tuổi mà hiểu gì ?
Thẩm Ly Huyền nắm chặt lòng bàn tay, đang suy xét nên đánh nàng bất tỉnh tiễn nàng .
Lúc , ánh mắt của thể thấy, chỉ thấy Ninh Minh Thành mở to hai mắt, cả đều ngốc.
Hắn là hiểu, cánh hoa đầu là ngẫu nhiên, cũng ngụy trang.
Rốt cuộc nếu thật sự giống như đạo cụ ngụy trang của bọn họ, thể sinh mệnh mà lan tràn ngoài, thể sẽ độc, thể công kích khác?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/man-mon-deu-la-phan-dien-hac-hoa-chi-co-tieu-su-muoi-la-hai-huoc/chuong-237-cho-muoi-them-chut-thoi-gian-de-tim-hieu-lai-huynh.html.]
Thẩm Ly Huyền đầu về Ninh Minh Thành, nếu giấu thì cũng chỉ thể sử dụng cách tàn nhẫn, cần để bọn họ rời khỏi đây!
Hắn hít sâu một , nâng tay lên chuẩn đánh cho Diệp Linh Lang lưng bất tỉnh.
“Nhị sư , nửa ngày mới , hóa là bỉ ngạn hoa yêu.”
Nàng bất ngờ vạch trần sự thật khiến cho Thẩm Ly Huyền một nữa cứng đờ, khiến cho Ninh Minh Thành hít một .
Có thể thẳng như ?
Sau một lúc lâu, Ninh Minh Thành dần dần phục hồi tinh thần, đó chỉ Diệp Linh Lang tức giận mắng:
“Tiểu sư ! Hóa sớm ! Rõ ràng thấy những cái tơ hồng đó, những cái đó là cánh hoa, hiểu ở bên , thậm chí đó là nhị sư , còn là sinh ảo giác. Muội cố ý lừa gạt , coi là đồ ngốc ?”
“Lục sư , chỉ nghĩ là khả năng tiếp thu của mạnh như .”
???
Đã đến lúc , mạnh thì còn thể thế nào? Bị dọa đến nỗi ngất xỉu tại chỗ ?
Hắn cũng ngất xỉu, nhưng càng trong thời điểm như thế càng kiên cường, cmn kiên cường.
Thật đáng sợ, nhị sư chính là yêu quái, hơn nữa còn là yêu quái bỉ ngạn hoa, là loại từng gặp bao giờ.
Thật , nhưng mà thể .
Chân tướng đáng sợ như , tiểu sư còn dọa , nàng còn thì thể .
“Thật năng lực tiếp thu của cũng mạnh lắm , là cho đây là ảo giác !”
“Uhm, đây là ảo giác!”
……
Có thể đừng qua loa lấy lệ như ?
Diệp Linh Lang cũng qua loa như thế, bởi vì nàng nhớ rõ trong nguyên tác, khi nhị sư phát hiện là nửa yêu, hóa thành một con sói, cho nên tất cả đều cho rằng là hậu duệ của lang yêu.
hóa ! Đó là giả, đó là ngụy trang!
Một đóa bỉ ngạn hoa yêu ngụy trang thành lang yêu bình thường, đến c.h.ế.t cũng chịu để cho khác nguyên hình của .
Không nghĩ đến, thế mà nàng ngoài ý phát hiện.
“Muội hề nghĩ đến, ngờ nhị sư lạnh lùng hung dữ của là một đóa hoa, một đóa bỉ ngạn hoa mềm mại tinh tế! Trời ơi, nhị sư , lúc nở rộ xoắn qua xoắn ?”
???
Thân thể của Thẩm Ly Huyền cứng đờ thêm nữa, vì ngàn hỏi loại câu hỏi ? Hắn cần mặt mũi ?
Diệp Linh Lang nhảy xuống từ lưng của Thẩm Ly Huyền, từ trong nhẫn lấy một quyển sách, bìa “Vạn Yêu Phổ”
“Nhị sư , cho chút thời gian để một nữa quen , sợ tri thức của quá ít, dẫn tới dùng sức quá mạnh, ảnh hưởng tới đóa hoa yêu nhỏ bé xinh như .”
Trong lúc Diệp Linh Lang cúi đầu lật sách , Ninh Minh Thành vội vàng bên cạnh nàng cùng sách, xem bỉ ngạn hoa yêu là như thế nào, bổ sung tri thức, một nữa hiểu .
Nhìn thấy hai bọn họ hề sợ hãi, thét chói tai, chạy trốn, chán ghét, e ngại, ngược còn mặt sách, Thẩm Ly Huyền ngây ngốc tại chỗ.
Hắn là yêu quái đó, là yêu quái ẩn nấp ở Tu Tiên giới từ lâu, bọn họ sợ ư?
Thấy bọn họ hết tờ đến tờ khác, chiếc dây cung căng chặt trong lòng Thẩm Ly Huyền cũng dần dần lỏng xuống.
Hình như bọn họ thật sự sợ, chẳng những nhanh chóng tiếp nhận sự thật , còn nghiêm túc sách để kiểm tra, một nữa tìm hiểu về .
Ở khoảnh khắc đó, tất cả những bàng hoàng sợ hãi đều biến mất, tất cả những âm u chán ghét mà một trải qua trong thế giới của chính cũng chậm rãi trôi .
Thay đó là một làn khí ấm áp từng xâm nhập , chiếm cứ trong lòng.
Đồng môn của phỉ nhổ và căm ghét, cũng tức giận khó hiểu, bọn họ đầu tiên lựa chọn tiếp nhận, cho dù là là yêu, đầu tiên vẫn là nhị sư .
Chỉ là…
Thẩm Ly Huyền đen mặt đoạt lấy sách.
“Đọc cái gì mà ? Có câu hỏi gì thì thể hỏi !”