Mang Cả Gia Tài Gả Cho Thủ Trưởng - Chương 106

Cập nhật lúc: 2025-12-18 12:29:09
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9fDwCq6fO5

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Thẩm Chiếu Nguyệt mới với Văn Yến Tây chuyện Văn Kình thương giấu Văn Khải Dân, ngờ mới qua một bữa cơm, ông cụ đến .

 

Văn Khải Dân cách giường bệnh hai bước chân, lặng lẽ Văn Kình hôn mê giường. Trên Văn Kình chỉ đắp một cái vỏ chăn, vị trí thương tuy băng bó nhưng cánh tay và chân quấn băng gạc vẫn lộ ngoài, lớp băng trắng tuyết lấm tấm vết m.á.u thấm .

 

Thẩm Chiếu Nguyệt cầm ghế tới: "Bác cả, bác ạ."

 

Văn Khải Dân gật đầu, nhưng tầm mắt hề dời khỏi Văn Kình nửa tấc.

 

Thẩm Chiếu Nguyệt kể sơ qua tình hình của Văn Kình cho Văn Khải Dân. Biết Văn Kình vẫn qua cơn nguy kịch, thần sắc ông ngưng trọng. Nhìn đứa cháu yếu ớt giường, Văn Khải Dân nhớ tới bố Văn Kình hy sinh nhiều năm . Vì kẻ địch giảo hoạt, bố Văn Kình khi hy sinh đến t.h.i t.h.ể nguyên vẹn cũng còn. Văn Khải Dân từng hứa mộ con trai con dâu sẽ chăm sóc cho đứa con độc nhất của họ.

 

hiện tại Văn Kình sắc mặt tái nhợt giường bệnh, Văn Khải Dân phận của thể biểu lộ quá nhiều bi thương như những ông bình thường khác. Ông còn về chủ trì đại cục, thể để cảm xúc cá nhân ảnh hưởng đến phán đoán. Tuy ngày thường ông luôn cảm thấy Văn Kình đắn, thấy là mắng vài câu, nhưng ít nhất khi đó Văn Kình nhảy nhót tưng bừng, giống bây giờ giường dở sống dở c.h.ế.t.

 

Văn Khải Dân thể chịu đựng thêm một nỗi đau " đầu bạc tiễn kẻ đầu xanh" nữa. Cho dù ông biểu hiện ngoài mặt, nhưng Thẩm Chiếu Nguyệt vẫn nhạy bén cảm nhận sự lo lắng và đau khổ của ông dành cho Văn Kình. Bất kể ngày thường Văn Khải Dân tỏ ghét bỏ Văn Kình thế nào mặt cô, Thẩm Chiếu Nguyệt , sự "ghét bỏ" đó là một cách thể hiện tình yêu khác của ông.

 

Bỏ qua phận, chỉ xét tuổi tác, Văn Khải Dân cũng chỉ là một ông lão mong cháu trai, cháu họ của đều bình an.

 

Thẩm Chiếu Nguyệt rót cho Văn Khải Dân chén nước, an ủi ông: "Bác cả đừng lo lắng, đêm nay cháu sẽ cùng bác sĩ trực ban canh ở đây, chỉ cần Văn Kình thể chịu đựng qua đêm nay thì sẽ còn nguy hiểm tính mạng."

 

Tuy Thẩm Chiếu Nguyệt chi tiết quá trình cấp cứu, nhưng Văn Khải Dân thể tham gia bộ. Văn Khải Dân cảm kích Thẩm Chiếu Nguyệt cứu mạng Văn Kình, khi mở miệng, giọng già nua mang theo chút nghẹn ngào: "Vất vả cho cháu ."

 

Thẩm Chiếu Nguyệt mím môi, dám nhận hết công lao: "Cứu chữa bệnh nhân là chức trách của thể nhân viên y tế trạm xá chúng cháu ạ."

 

Văn Yến Tây rửa xong hộp cơm , thấy Văn Khải Dân giường bệnh, Thẩm Chiếu Nguyệt bên cạnh. Hắn tay cầm hộp cơm, đến bên Văn Khải Dân, giọng vốn lạnh lùng nay nhu hòa hơn nhiều: "Bác cả, bác đừng lo lắng, Văn Kình sẽ ."

 

Văn Khải Dân gật đầu: "Cháu cũng thế, đừng lo lắng, Văn Kình sẽ ."

 

Ông lo lắng Văn Yến Tây Văn Kình sẽ nhớ cha mất. Văn Khải Dân rằng, Văn gia cả nhà trung liệt, liệt tổ liệt tông đang từ cao, tuyệt đối sẽ để độc đinh của Văn gia xảy chuyện.

 

Thẩm Chiếu Nguyệt cầm túi lưới đựng hộp cơm đưa cho Văn Yến Tây, bảo sớm về nhà nghỉ ngơi. Văn Yến Tây huấn luyện cả ngày cũng mệt, Thẩm Chiếu Nguyệt thể vì ở bên cạnh mà hy sinh thời gian ngủ của , bắt trạm xá với .

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/mang-ca-gia-tai-ga-cho-thu-truong/chuong-106.html.]

"Chú út, về nghỉ ngơi cho khỏe, tình huống gì em sẽ nhờ báo cho ." Thẩm Chiếu Nguyệt ngại Văn Khải Dân và quân y trực ban ở đây nên hành động mật, "Thuận lợi thì sáng mai em thể về nhà, đừng lo lắng cho em, em ở trạm xá thôi, cả."

 

Văn Yến Tây gật đầu, cũng giúp gì, dặn dò Thẩm Chiếu Nguyệt: "Em cũng chú ý nghỉ ngơi, đừng quá miễn cưỡng bản ."

 

Thẩm Chiếu Nguyệt gật đầu: "Em , chú út yên tâm, còn bác sĩ khác mà, chúng em nhất định sẽ để Văn Kình xảy chuyện."

 

"Bác cả cũng về nghỉ ngơi ạ." Thẩm Chiếu Nguyệt với Văn Yến Tây: "Chú út, đưa bác cả về nhé."

 

Văn Yến Tây Thẩm Chiếu Nguyệt đầy kìm nén, xoay theo Văn Khải Dân ngoài. Đi đến chỗ vắng bên ngoài trạm xá, Văn Khải Dân mặt về phía trạm xá đèn đuốc sáng trưng, dù xác định là cửa sổ phòng bệnh của Văn Kình, nhưng như cũng khiến ông an tâm hơn chút.

 

Văn Yến Tây chếch phía Văn Khải Dân: "Bác cả chuyện với cháu?"

 

Văn Khải Dân nheo mắt : "Văn Kình xảy chuyện là ngoài ý . Bác tìm hiểu , Văn Kình giẫm ổ rắn, giống như tự nhiên hình thành, mà giống như sẵn chờ nó giẫm hơn."

 

Văn Yến Tây , ánh mắt lạnh lẽo: "Ý bác là, trong đội ngũ chúng kẻ địch trộn?"

 

Văn Khải Dân suy nghĩ của : "Bác nghi ngờ là do nhiệm vụ bắt giữ đặc vụ địch chọc giận đồng bọn của chúng đang ẩn núp trong bóng tối. Bọn chúng vì trả thù nên mới tay với chiến sĩ huấn luyện dã ngoại. Tuy nhiên chuyện còn trải qua điều tra kỹ càng, sáng mai cháu đến họp ."

 

Văn Yến Tây xong suy đoán của Văn Khải Dân, ánh mắt đen kịt, quanh tản áp suất thấp. Nếu thật sự là đồng bọn của đám đặc vụ địch trả thù, Thẩm Chiếu Nguyệt gặp nguy hiểm ? Dù trạm xá chỉ khám cho bộ đội và nhà, mà thỉnh thoảng còn tiếp nhận dân làng quanh đó. Nhỡ những tên đặc vụ đó trộn dân làng, giả vờ đến khám bệnh, thực chất là để tiếp cận Thẩm Chiếu Nguyệt, quan sát quy luật sinh hoạt thì ?

 

Văn Yến Tây mang theo một áp suất thấp về nhà, tùy tiện đặt hộp cơm lên bàn tắm. Tắm xong , ở chỗ Thẩm Chiếu Nguyệt hong tóc trong sân, nên gì. Rõ ràng Thẩm Chiếu Nguyệt đến bao lâu, thời gian bọn họ chung sống cũng nhiều, nhưng đêm nay nhà cửa vắng tanh cô khiến cảm thấy xa lạ.

 

Đặc biệt là khi trở về phòng ngủ, Văn Yến Tây ở cửa, chiếc giường trống trải, hồi lâu mới chấp nhận sự thật tối nay Thẩm Chiếu Nguyệt về ngủ. Khi ôm Thẩm Chiếu Nguyệt ngủ, Văn Yến Tây cảm thấy giày vò. Hôm nay cô ở nhà, cũng mất ngủ.

 

Gối của Thẩm Chiếu Nguyệt ngay bên cạnh, nghiêng thể ngửi thấy mùi thảo d.ư.ợ.c nhàn nhạt gối cô, mùi hương đó cho ảo giác cô đang ở bên cạnh. trong lòng trống rỗng... Văn Yến Tây nhắm mắt , ôm gối của Thẩm Chiếu Nguyệt lòng.

 

Hồng trần cuồn cuộn
Sóng gió bủa vây
Tâm như chỉ thủy
Tự tại chốn này.

...

 

Sau khi Văn Khải Dân và Văn Yến Tây rời , phòng bệnh chìm yên tĩnh. Thẩm Chiếu Nguyệt cầm bút máy vẽ vẽ sổ, thời gian trôi lúc nào . Cô canh giờ rút kim cho Văn Kình, bắt mạch nữa, phát hiện mạch tượng tuy còn loạn nhưng trạng thái của rõ ràng hơn nhiều.

 

 

Loading...