Mang Cả Gia Tài Gả Cho Thủ Trưởng - Chương 128
Cập nhật lúc: 2025-12-18 13:23:26
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Đặc biệt đó là Văn Yến Tây. Cô chỉ cần gần một chút là đỏ mặt tim đập. Rõ ràng là rung động, nhưng cứ cố kìm nén tình cảm thật của .
Khi chuyện với cô, Văn Yến Tây luôn giữ vẻ mặt nghiêm trang lạnh lùng, nhưng giọng điệu vô thức trở nên dịu dàng, sợ cô hoảng sợ. Còn lúc hôn, như con dã thú sổng chuồng, cuồng dã và bá đạo tha cô về hang ổ của .
Hơn nữa Thẩm Chiếu Nguyệt cực kỳ mê nhan sắc và vóc dáng của Văn Yến Tây. Dù là khuôn mặt hình tam giác ngược chuẩn mẫu nam vai rộng eo thon, chỉ cần nghĩ đến thôi là Thẩm Chiếu Nguyệt chảy nước miếng.
Chưa kể Văn Yến Tây là đàn ông trách nhiệm và chung thủy. Ngoài trừ thỉnh thoảng cô dụ dỗ vài lời âu yếm, chẳng bao giờ liếc mắt thừa thãi bất kỳ nữ đồng chí nào khác. Trong một cuộc hôn nhân, sự chung thủy với vợ là ưu điểm để đàn ông khoe khoang, mà là trách nhiệm vốn dĩ .
Thẩm Chiếu Nguyệt rốt cuộc chứng kiến quá nhiều sự giải thích thái quá của đàn ông đời về việc họ thể "yêu" nhiều cùng lúc. Cho nên chỉ cần Văn Yến Tây mập mờ với phụ nữ khác, điểm thắng đứt 90% đàn ông đời .
Thẩm Chiếu Nguyệt trả cốc nước rỗng cho Johnny, hát một câu: "Robot ngươi hiểu tình yêu, tháp Lôi Phong sẽ đổ xuống thôi."
Đôi mắt to ngây thơ của Johnny biến thành hai dấu chấm hỏi: "Cô chủ, tại tháp Lôi Phong đổ? Là Bạch Tố Trinh ngoài ?"
Thẩm Chiếu Nguyệt tít mắt: "Ừ, ngươi hiểu thế cũng , Bạch Tố Trinh tìm Hứa Tiên của nàng nên xô đổ tháp Lôi Phong đấy."
Johnny vẫn hiện dấu chấm hỏi: "Thế Bạch Tố Trinh với robot thì liên quan gì đến ?"
Thẩm Chiếu Nguyệt đau cả bụng vì sự hiếu học của Johnny: "Không liên quan gì , ngươi mau về thôi!"
Nói xong, đợi Johnny phản ứng, cô thu nó gian.
Tuy Johnny bầu bạn cuộc sống thêm nhiều niềm vui, nhưng những niềm vui Thẩm Chiếu Nguyệt mà Johnny cho .
Căn phòng yên tĩnh trở , Thẩm Chiếu Nguyệt ôm chặt chiếc gối của Văn Yến Tây trong lòng. Nhớ Văn Yến Tây quá mất! Nhớ vòng tay , nhớ nụ hôn của , nhớ mùi hormone nam tính bùng nổ .
Không giờ đang ở , nhớ cô . Theo lý thuyết, họ bức chân dung đồng bọn do Trương Khánh cung cấp thì việc tìm tên đặc vụ tiềm ẩn trong dân chúng dễ dàng hơn mới đúng. sang ngày thứ tư mà vẫn về. Chẳng lẽ sai sót gì ?
Thẩm Chiếu Nguyệt vốn tưởng sẽ mất ngủ vì những suy nghĩ lung tung , nhưng khi tỉnh thì trời sáng bảnh.
Sáng sớm đến trạm xá, mặc xong áo blouse trắng, cô thấy Liễu Tư Ngữ hùng hổ đúng sát giờ.
Thẩm Chiếu Nguyệt bưng cốc nước linh tuyền uống quan sát sắc mặt Liễu Tư Ngữ, đoán rằng tối qua khi cô ngủ, chắc chắn Liễu Tư Ngữ xung đột với cái hệ thống xui xẻo của ả.
Thẩm Chiếu Nguyệt đoán sai. Tối qua lúc 9 giờ, Liễu Tư Ngữ sắp ngủ thì trong đầu vang lên tiếng hệ thống thông báo, nhắc nhở độ thiện cảm của Văn Kình giảm thêm 5 điểm. Độ thiện cảm vốn mới đạt mức an , vài giảm thể hiểu nổi giờ chỉ còn 45 điểm.
Thế thì Liễu Tư Ngữ ngủ nổi nữa, trừ khi ả tim phổi!
Cô lập tức gọi hệ thống hỏi chuyện gì xảy , hệ thống chỉ trả lời vỏn vẹn ba chữ: "Không nữa!"
Liễu Tư Ngữ tức nổ tung.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mang-ca-gia-tai-ga-cho-thu-truong/chuong-128.html.]
Không , , từ lúc đến cái tiểu thế giới , đây là câu ả nhiều nhất từ hệ thống. Mẹ nó chứ, cái hệ thống rốt cuộc việc thế? Cái gì hỏi nó cũng , thế nó cái gì?
Lần nào cũng đợi độ thiện cảm của Văn Kình giảm mới báo, thể báo ? Như thế ả còn nghĩ cách cứu vãn cái độ thiện cảm đang nguy kịch , chứ cứ mù mờ thế , chẳng sai cái gì mà Văn Kình cứ giảm thiện cảm liên tục.
Giờ chỉ còn 45 điểm, giảm thêm vài nữa là công cốc, từ đầu. 45 điểm còn như thanh đao treo đầu ả, chẳng lúc nào rơi xuống c.h.é.m bay đầu.
Hồng trần cuồn cuộn
Sóng gió bủa vây
Tâm như chỉ thủy
Tự tại chốn này.
Liễu Tư Ngữ hít sâu, cố gắng bình tĩnh để suy nghĩ đối sách. Không thể để độ thiện cảm giảm thêm nữa, thể chờ c.h.ế.t, ả chủ động xuất kích. chủ động thì cũng tóm Văn Kình mới .
Liễu Tư Ngữ nghĩ cả đêm cũng đối sách phù hợp. Điều khiến ả vô cùng bực bội, suýt chút nữa giữ nổi thiết lập nhân vật "đóa hoa trắng thuần khiết" của .
Liễu Tư Ngữ sát giờ, cửa suýt đ.â.m khác. Chưa kịp rõ là ai, ả định mở miệng c.h.ử.i ầm lên thì hệ thống nhắc nhở: "Người cô đ.â.m là Cao Văn, chửi, đừng quên thiết lập nhân vật."
Liễu Tư Ngữ vội vàng điều chỉnh biểu cảm, đưa tay đỡ hờ cánh tay Cao Văn, thành khẩn xin : "Xin Viện trưởng Cao, vội quá, suýt chút nữa đ.â.m chị."
Cao Văn xua tay để bụng: " , nhưng y tá Liễu nên sớm một chút, đừng lúc nào cũng sát giờ. Tuy trạm xá quy định cứng nhắc mấy giờ mặt, nhưng cứ đúng giờ hoặc muộn sẽ tạo cảm giác kỷ luật lỏng lẻo, việc qua loa đối phó."
Liễu Tư Ngữ mím môi, vẻ khiêm tốn tiếp thu: "Viện trưởng Cao đúng ạ."
Thấy Liễu Tư Ngữ cúi đầu nhận , Cao Văn cũng khó nữa: "Được , mau về vị trí việc ."
Liễu Tư Ngữ vội mặc áo blouse trắng, quầy thuốc.
Thẩm Chiếu Nguyệt rót cho ả cốc nước: "Y tá Liễu hôm nay trông tiều tụy thế, tối qua ngủ ngon ?"
Liễu Tư Ngữ bưng cốc nước gật đầu: "Cảm ơn em gái Thẩm, tối qua trong lòng cứ bất an, cảm giác như sắp chuyện gì xảy nên ngủ ngon lắm."
Thẩm Chiếu Nguyệt uống một ngụm nước linh tuyền, chìa tay về phía Liễu Tư Ngữ: "Cần bắt mạch giúp ? Mất ngủ cũng là bệnh đấy, trị."
Liễu Tư Ngữ mỉm lắc đầu, khéo léo từ chối: "Cảm ơn em gái Thẩm, bệnh."
Thẩm Chiếu Nguyệt nhắc nhở: "Bản chị cũng là y tá, hẳn giấu bệnh sợ thầy là điều tối kỵ của bệnh nhân."
Liễu Tư Ngữ vẫn lắc đầu : "Thật sự , nếu thấy khó chịu chắc chắn sẽ nhờ em gái Thẩm xem giúp đầu tiên, dù rõ y thuật của em tinh thâm thế nào mà."
Cô nhấp một ngụm nước nhỏ, khóe môi nhếch lên nụ khổ nhàn nhạt: " vấn đề của ở ."
Chỉ cần độ thiện cảm của Văn Kình tăng trở thì cô ăn gì cũng ngon ngay.
Thẩm Chiếu Nguyệt đầy ẩn ý: "Đời sống đời cũng chỉ ba vạn sáu nghìn ngày, con nên quá cố chấp, vẫn là nên nghĩ thoáng một chút."